Khương Yên không ngờ, Chu Thuận Chi nhìn bề ngoài có vẻ yếu nhược thư sinh như vậy, mà trên giường lại dũng mãnh và cường tráng đến thế.
Mãi đến ngày thứ tư Khương Yên mới được Chu Thuận Chi chịu lòng thả về y quán làm việc trở lại. Bởi vì Khương Yên không còn phụ mẫu nên bọn họ không cần chuẩn bị cho ngày lại mặt bên nhà mẹ đẻ.
Chân trước Khương Yên vừa an tọa xuống ghế, chân sau Thiệu Cẩm Vân đã ghé thăm.
“Ai chà, tân hôn quả là vui vẻ hả tỷ? Nhìn nét mặt tỷ hồng hào rạng rỡ thế này, hẳn là lang quân Chu không làm tỷ thất vọng rồi.”
Thiệu Cẩm Vân vốn quen thói làm trời làm đất, chuyện gì cũng có thể thốt ra.
Khương Yên giật giật khóe môi, giơ bàn tay ra, gõ một cái bộp vào trán muội ấy: “Muội còn nhớ mình là khuê nữ chưa xuất giá không vậy?”
“Muội chỉ muốn hỏi thăm chút thôi mà, sao tỷ lại đ.á.n.h muội?” Thiệu Cẩm Vân ôm trán oa oa khóc: “Nếu lỡ mà tên đó đối xử không tốt với tỷ, muội còn biết đường kêu phụ thân ra tay giúp tỷ dạy dỗ hắn chứ.”
Khương Yên bất đắc dĩ phải đứng lên bịt miệng Thiệu Cẩm Vân lại: “Được rồi, đừng ầm ĩ nữa. Ta sống rất tốt, Chu Thuận Chi đối xử với ta không có chỗ nào để chê cả.”
“Thật không? Kể cho muội nghe với nào.”
Khương Yên lựa vài chuyện thường nhật của hai người, đơn giản kể lại cho Thiệu Cẩm Vân, sau đó chợt như nhớ ra chuyện gì, nàng ngập ngừng sờ vào mặt mình rồi hỏi muội ấy.
Ếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022747/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.