Sau khi thay đi một vài cung nữ có thái độ bất kính với chủ nhân Trọng Hoa cung, Cao Dục đã trực tiếp điều hai người dưới trướng của mình đến đây.
Chu Châu nhanh nhẹn.
Đào Tuệ điềm tĩnh.
Có lời phân phó của Cao Dục, chẳng khác nào thánh chỉ của đế vương, hai người này tuyệt đối tận tâm tận lực hầu hạ.
“Nương nương, để nô tỳ hầu hạ người tẩy trang và thay xiêm y trước khi an tẩm.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Khương Yên ngả lưng trên ghế tựa, khẽ lắc đầu từ chối. Từ trước tới nay ta chỉ quen hầu hạ người khác, giờ bị đảo ngược lại, quả thực có chút không quen.
“Các ngươi đang làm gì thế?”
Nhìn thấy Tiểu Giác T.ử đang ra hiệu cho hai tiểu thái giám treo đèn lồng, Khương Yên cảm thấy khó hiểu. Chẳng phải đã đến giờ an tẩm sao? Sao còn lại thắp thêm đèn? “Bẩm nương nương, đèn lồng treo lên là để lát nữa Thánh thượng ngự giá đến đây, đường đi sẽ không quá tối tăm ạ.”
Khương Yên giật nảy mình đứng bật dậy, không kìm được thất thanh hỏi lớn: “Cái gì? Người... Hoàng thượng sắp đến ư?”
Đào Tuệ vội vàng kéo tay áo Khương Yên, che miệng nàng lại, ánh mắt đảo một vòng cảnh báo.
“Nương nương cẩn trọng, họa từ miệng mà ra.”
Khương Yên bặm môi gật đầu, sau đó nhăn mũi, bĩu môi lẩm bẩm trong miệng: “Đã trở về cung rồi, vì sao không ngự giá đến các cung của những vị cung tần mỹ nữ hoa nhường nguyệt thẹn kia, cứ nhất định phải ghé qua nơi heo hút này của ta làm gì chứ?”
Chu Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022724/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.