Tiếng chân rầm rập chạy đến như phá tan sự tĩnh lặng của khu rừng trong màn đêm.
Ánh đuốc sáng rỡ cả một khoảng trời.
Âm thanh quát khẽ của đội trưởng thị vệ vang lên: “Mau, nhanh chóng tìm người, phải tìm cho ra.”
Cao Dục khoanh tay đứng phía sau, gương mặt trắng trẻo nhẵn nhụi giờ này đã biến thành màu xám xịt, âm trầm nhìn Tiểu Nhã đang hô hoán mọi người đằng trước.
“Thấy rồi, ở đây.”
Tiểu Nhã dâng lên một chiếc bông tai đến trước mặt Cao Dục, sau đó chỉ tay về một góc trong rừng trúc: “Hẳn là bọn họ đang ở trong đó.”
“Đêm hôm khuya khoắt, bọn họ lại kéo nhau vào nơi hoang vu vắng lặng này để làm chuyện gì cơ chứ?” Giọng Tiểu Nhã thầm thì, nhưng từng lời lại rõ mồn một lọt vào tai Cao Dục.
“Còn chần chờ gì nữa, đi vào đó lôi bọn họ ra đây cho ta.”
Trên nền đất rải rác từng mảnh y phục nhăn nhúm.
Ở cách đó không xa là hai cơ thể trần truồng đang quấn lấy nhau.
“A a a... Khương Yên thật không ngờ lại vô liêm sỉ đến vậy! Đã được Thái t.ử Điện hạ sủng hạnh mà vẫn làm ra chuyện tày trời này, đúng là trời sinh dâm đãng vô độ!”
Tiểu Nhã hét to lên, lôi kéo biết bao ánh mắt nhìn về phía cặp đôi đang say mê trong cơn nhục d.ụ.c của bản thân, cố gắng để mọi người nhìn thấy rõ nhất cảnh tượng đang diễn ra.
Tiếng thở hổn hển cùng tiếng khóc rấm rứt của nữ t.ử vẫn còn quẩn quanh trong không gian khiến Cao Dục vô cùng phiền lòng, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022708/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.