Thời gian Thẩm Thiên Nhược tĩnh dưỡng quả thực không hề ngắn. Cơ Trường Uyên lại không thường xuyên ở trong phủ, Khương Yên nhờ đó mà lại quay về thời kỳ an nhàn rảnh rỗi. Khác hẳn lúc trước, gần đây căn phòng nhỏ của nàng ở Tây viện Cẩm An Đường lại vô cùng náo nhiệt.
Thanh Anh vốn là khách quen, không cần nhắc tới, ngay cả T.ử Kiều cũng siêng năng cùng Hồng Liễu ghé qua thăm nàng. Không còn chút thái độ cao ngạo và khinh thường người khác, thị đã thay đổi hoàn toàn. Nàng ta không chỉ tự tay pha trà, chuẩn bị điểm tâm mà còn rất nhiệt tình chia sẻ những trân phẩm thượng hạng từng được Cơ Trường Uyên ban thưởng.
“Muội được Điện hạ sủng hạnh là phúc phần của muội, nhưng cũng đừng vì thế mà lơ là, bỏ bê bản thân. Muội xem, cả ngày chỉ mặc một bộ xiêm y cũ kỹ, nhàu nát, trông chẳng khác nào nha hoàn thiêm phòng. Son phấn cũng không biết điểm trang, không chỉ khiến Điện hạ mất hứng mà còn dễ bị hạ nhân khinh thường. Đây, tỷ có mang qua cho muội mấy tấm lụa tơ tằm thêu chỉ kim tuyến này. Nếu may thành ngoại bào thì quả không gì rực rỡ bằng. Đặc biệt hơn, nếu muội mặc trong đêm tối, lớp kim tuyến sẽ ánh lên lấp lánh, tựa như vì sao trên bầu trời đêm vậy.”
T.ử Kiều vừa chỉ vào mấy cuộn gấm vóc trên tay Tiểu Hỷ, vừa ân cần vuốt ve mái tóc đen dài mềm như nhung của Khương Yên mà trầm trồ: “Hơn nữa, ở đây còn có một bộ trâm phỉ thúy rất hợp với sắc phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022707/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.