Y bắt đầu tu luyện Lôi Diệm Kiếp Pháp. Bộ công pháp này chia làm Đệ Lục Trọng. Mỗi kiếm phát ra như lôi điện giáng xuống, uy lực mạnh mẽ của lôi diệm, tu luyện đến đại thừa thì có thể một kiếm chém núi, rất bá đạo. Âu Dương Mặc bắt đầu lôi công pháp ra học kiếm đầu tiên. Kiếm đầu tiên có tên là Liệt Trảm. Khi thi triển thì tốc độ sẽ nhanh hơn giúp nhanh chóng triệt hạ kẻ địch. Dương Mặc bắt đầu cầm Lam Hải kiếm lên, mắt nhắm lại dần dần cảm nhận và lĩnh ngộ Liệt Trảm. Vừa nhắm mắt y vừa vận khí, để linh khí tỏa ra khắp cơ thể dần dần dồn vào trong Lam Hải Kiếm. Y mở mắt ra liền lập tức thi triển, cả thân hình y bắt đầu trở nên linh hoạt hơn, tốc độ nhanh đến mức chỉ thấy những tia lôi điện chớp nhoáng, những đường kiếm sắc bén cũng hiện ra trên những gốc cây đại thụ. Sau khi thi trển xong thì Âu Dương Mặc cũng dừng lại, trong người rất mệt mỏi vì thi triển chiêu này ra cần rất nhiều linh khí, khắp người y tỏa ra mồ hôi. Âu Dương Mặc ngồi xuống và bắt đầu vận khí, dần dần hấp thụ linh khí vào trong đan điền, khuôn mặt cũng dần dần bình thường lại.
"Không ngờ mới chỉ có một thức mà đã khiến ta sắp cạn kiệt linh khí rồi!"
"Hazz, đói rồi về nhà không Hương nhi lại lo lắng cho ta mất!"
Dương Mặc phi kiếm bay về Động Phủ của bản thân. Về đến nơi mặt y tái nhợt lo lắng, y thấy Âu Dương Phù Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-hoanh-khap-chu-thien-van-gioi/2727910/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.