Vừa về tới biệt thự, Tống Mịch đá văng giày cao gót, một mạch nhảy ào lên sofa, Ngạo Đường đi theo sau, nhanh tay bắt lấy chiếc giày bay tới, cúi xuống xếp gọn gàng vời tủ.
Tống Mịch nằm trên sofa lăn qua lăn lại, nghịch nghịch y phục, chợt nhớ ra gì đó, cô nhẹ nhàng rút chiếc camera mini gắn trên vòng cổ đặt lên bàn.
Ngạo Đường đặt áo vest sang bên cạnh, vừa ngồi xuống đã kéo Tống Mịch vào lòng điên cuồng hôn. Tống Mịch bị hôn đến choáng váng, rất không hiểu đang yên đang lành lão bà nhà mình phát điên cái gì? Nhưng cũng an phận để anh hôn một hồi. Thời tiết lạnh như vậy mà người Ngạo Đường ngày càng nóng, hơi thở gấp gáp có chút khó nhọc, vật bên dưới dần dần có phản ứng thẳng dậy.
Xuyên qua lớp váy, Tống Mịch cảm thấy có gì đó mang theo nhiệt độ ấm ấm đâm vào đùi mình. Hôm nay ăn nhiều như vậy, không hổ là Sở gia, thức ăn không thiếu, Tống Mịch rất nhanh liền nhận thức được lão bà nhà mình đang trong trạng thái gì.
Cô hơi ngẩng đầu, tách khỏi môi anh.
“Anh bị hạ thuốc?”
Ngạo Đường mê man nhìn cô, hai tai đỏ bừng, thì thào đáp.
“Không có”
Sự hứng phấn trong lòng lên tới cực điểm, không kiềm chế được Tống Mịch liền mỉm cười, nụ cười ranh mãnh, mang theo vui vẻ.
“Vậy tiếp tục”
Lời vừa dứt, Ngạo Đường bế Tống Mịch đứng phắt dậy, bế cô lên phòng. Hai tay cô vòng qua ôm chặt lấy cổ anh, hai chân bấu chặt lấy phần eo cường tráng, cảm nhận rõ sự biến đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tu-nang-cap-thanh-phu-nhan-phan-dien/1773981/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.