Sáng sớm, Tống Mịch vừa ăn vừa chậm rãi đọc đi đọc lại cái tiêu đề, không nhiều lời trực tiếp hack nick người đăng rồi xóa.
"Chủ nhân bảo không cần để ý cơ mà?"
Mặc Hoành ngồi khoanh chân trên ghế sofa đứng dậy bay đến bên Tống Mịch, tà áo đung đưa theo chuyển động của nàng, uyển chuyển như mây trôi nước chảy.
"Ta không để ý mà" Tống Mịch bình tĩnh đáp lời Mặc Hoành, 2 tay vẫn bay nhảy trên màn hình Ipad.
"Thế sao chủ nhân hack xóa bài làm gì?" Mặc Hoành nằm lăn lộn trên giường, lên tiếng.
"Vui"
Mặc Hoành: "....." Ok, người giỏi người có quyền.
Tống Mịch gập máy tính, quay lại nhìn Mặc Hoành nằm im trên giường.
"Mặc Hoành, ngươi mặc vậy không nóng hả?"
"Không có a"
Bây giờ tiết trời đang sang hè, không khí sáng sớm nhưng chiều lại rất oi bức. Mặc Hoành mặc bạch y cổ trang, tóc lại còn buông xõa, Tống Mịch nhìn thôi đã thấy nóng chết rồi.
"Nhưng bộ y phục xấu quá!"
"Chủ nhân, người không cần nói thẳng ra vậy đâu. Hộ giả bọn em thì quan tâm gì đến mấy cái này"
Hộ Giả là người đi theo bảo vệ chủ nhân mọi lúc mọi nơi, giống như Thần Hộ Mệnh nhưng không phải Thần Hộ Mệnh, cũng không phải là linh hồn. Giữa Hộ Giả và chủ nhân có liên kết bởi Huyết Khế, dù cách xa đến vẫn tìm được đối phương.
"Nhìn ngứa mắt"
"Nhưng ta không có bộ nào khác cả"
"Được, vậy hôm nay nghỉ, đi mua đồ cho ngươi"
"Chủ nhân, vế trước mới là vấn đề đúng không?"
"Không, ta là muốn mua đồ cho ngươi mà"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tu-nang-cap-thanh-phu-nhan-phan-dien/158897/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.