Tiền của ta đều là mạng đổi lấy, tiêu vào người không bằng ta, làm sao ta nghĩ thông được?
Nhưng bây giờ chưa phải lúc giải thích, nàng không biết mới không sợ trước mặt Trương Cố Dương, cứ để nàng hiểu lầm một chút cũng được.
Trương Cố Dương là người rất thận trọng, dù không tìm thấy chứng cứ hoàng hậu ra ngoài cung, cũng tuyệt đối không dễ dàng tin mình đã nhìn nhầm, có lẽ ta phải ra ngoài cung lánh nạn một thời gian.
Dù sao Vân Hà Cung có hắn ta trông chừng, cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Thủ lĩnh bảo ta tạm thời ngừng ám sát hoàng đế, dù sao trong vòng một tháng liên tiếp g.i.ế.c hắn hai lần, ngay cả kẻ ngốc cũng nên cảnh giác.
Tạm thời ngừng ám sát không vấn đề gì, nhưng nghỉ ngơi hai ngày dưỡng thương xong vẫn phải vào cung xem sao.
Tên họ Trương luôn quanh quẩn bên nàng, khiến ta cảm thấy rất nguy hiểm.
Dù biết hắn ta chỉ có lòng mà không có gan, cưới một người tái giá còn khó, huống chi là cưới một hoàng hậu cũ.
Hắn ta còn muốn sống trong cung không?
Nhưng ta vẫn rất không vui.
Đặc biệt là khi thấy hắn ta tiến gần nàng, ta luôn có cảm giác muốn đạp hắn ta bay đi.
Vừa lành vết thương ta đã vội vào cung một chuyến, không ngờ Trương Cố Dương vẫn chưa buông bỏ nghi ngờ, may mà ta đào thêm một cái lỗ nhỏ trong hầm, vừa đủ để trốn một người.
Nhưng vừa trốn vào ta đã cảm thấy không đúng, n.g.ự.c
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-trong-bap-cai-o-hau-cung/3729936/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.