Trong đại lao lạnh lẽo.
Diệp Trần cùng vị sư tôn thần bí kia của hắn đang nói chuyện với nhau, nghĩ cách làm thế nào để rời khỏi nơi này.
"Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ lưỡng, lai lịch của Cố Trường Ca vô cùng khủng bố, khó có thể tưởng tượng được. Hơn nữa sau lưng hắn còn có cường giả ẩn nấp, hiện giờ ngươi không thể trực diện chống lại hắn . . ."
"Còn nữa ngươi không nên lỗ mãng như vậy."
Sư tôn của Diệp Trần mở miệng nói.
Nàng tên là Diễm Cơ, thân ảnh của nàng hư ảo trong không trung, có một đôi môi căng mọng, đôi mắt phượng yêu mị cùng con ngươi màu đỏ.
Lúc này trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện ra vẻ vô cùng thận trọng.
Mặc dù chỉ là một sợi tàn hồn, nhưng cũng có thể thấy được vài phần phong hoa tuyệt đại.
"Sư Tôn ta biết rồi, thật xin lỗi."
Diệp Trần sau khi tỉnh táo, cũng có chút hối hận.
Chính mình không nên phát hỏa với mỹ nhân sư tôn, giận chó đánh mèo với nàng.
May là sư tôn cũng không tức giận, ngược lại khuyên giải hắn, khiến hắn hết sức cảm động.
Tuy nhiên Diệp Trần sẽ không thừa nhận mình lỗ mãng, hắn lúc ấy thực ra đã nghĩ ra kế sách đối phó rồi.
Chỉ là bất ngờ vào thời khắc mấu chốt, sư tôn của hắn xảy ra sự cố mà thôi.
"Sư tôn ,ta biết rồi , từ nay ta sẽ nhẫn nhịn ẩn mình, chờ về sau cường đại mới có thể đánh bại tên Cố Trường Ca kia."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-troi-sinh-da-la-nhan-vat-phan-dien/3456964/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.