"Nguyên Ý, sống, tiếp, đi... "
Tay Hạ Lan Thừa Tắc ta rơi xuống bên má ta.
Đây là lần đầu tiên ta gọi tên hắn.
Cũng là lần cuối cùng.
Hắn chưa từng nói tình cảm của hắn đối với ta là gì.
Ta cũng chưa từng nói.
Nhưng ta nghĩ, hắn biết.
29
Ta ôm Hạ Lan Thừa Tắc ngồi rất lâu, cho đến khi khói sắp tan hết.
Ta nhẹ nhàng đặt hắn xuống giúp hắn khép hai mắt lại, cuối cùng ta nhẹ nhàng hôn lên vết thương trên mặt hắn.
Những lời hắn nói ta đều sẽ nhớ.
Ta quay lại nhìn Chu Hạc, ta thấy da hắn đã bắt đầu thối rữa, toàn thân đầy máu.
Ta đi đến bên hắn rồi nhắm mắt nằm xuống.
Đợi đến khi mọi người tỉnh lại họ sẽ chỉ nghĩ, máu trên người ta là của Chu Hạc.
Trên đời này, người duy nhất biết ta là Tống Nguyên Ý đã chết.
Còn Tống Nguyên Ý cũng đã chết theo hắn.
Giờ đây ta chỉ là Tống Từ.
Viện sử Thái y viện Đại Chu.
Ta vốn nên giải độc cho Chu Hạc, là đế quân Đại Chu sau khi thần y Đông Hạ và tai mắt của hắn hạ độc nhưng ta cũng bị mê man choáng váng.
Hơn nữa vì ở gần Chu Hạc nhất nên mê man lâu nhất.
Thái y viện không ai có thể giải độc cho Chu Hạc.
30
Ngũ hoàng tử Đông Hạ qua đời, mối oán hận giữa hai nước đã được giải quyết.
Chu Hạc không thể xuống giường, nằm liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tro-ve-sau-khi-bi-dang-cho-nuoc-dich/3598903/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.