Tần Môn quan rất gần Trường An, lộ trình chỉ hai ba trăm dặm.
Năm đầu Thái tổ lập triều, Hung Nô phương Bắc thường xuyên xâm phạm biên cương. Lúc đó căn cơ Đại Ung chưa ổn định, Đột Quyết rất nhiều lần phá quan ải, tiếp cận Trường An.
Năm đó Tần Môn quan là cửa ải cuối cùng của Trường An.
Đến lúc Tiên đế băng bà, cái chết của Tiên đế rất đột ngột, vài hoàng tử trong triều nắm quyền các thế lực, nảy sinh tranh đấu nghiêm trọng, thậm chí còn phát động binh biến. Lúc đó quân Đột Quyết ráo riết tấn công, một đường công đến ngoài Tần Môn quan.
Lúc đó, Hứa Tông Luân đã cứu vua Thanh Bình một mạng.
Khi con người có tuổi thì luôn dễ nhớ về những chuyện xưa.
Hôm nay, trời xanh mây trắng, vua Thanh Bình đứng trên cổng thành Nam Trường An, nhìn tướng sĩ ngoài thành điểm binh, trong lòng không khỏi nhớ đến cảnh tượng năm đó.
Khi đó, ông không dễ gì mới đánh bại mấy huynh đệ của mình, vừa đăng cơ không lâu, phương Bắc đã vội dâng tấu đến, nói Tần Môn quan gặp nguy nan.
Thời điểm đó, ông còn trẻ đầy khí thế, ông rất phiền khi phải đối mặt với các thế lực do mấy hoàng tử khác để lại trong triều, liền đích thân điểm binh, muốn Ngự giá thân chinh, tự mình đẩy lui địch ở Tần Môn quan.
Lần đầu tiên ông đối mặt với chiến trường gió tanh mưa máu, lần đầu tiên thấy xác chết chồng chất, khói lửa khắp nơi.
Cũng vào lần đó, ông dẫn quân đuổi theo quân Đột Quyết đang rút lui, bị đại quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tro-thanh-anh-trai-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/907325/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.