Mấy thị trấn này, vốn là nơi ta định chôn Lý Thượng Nho, vốn định dời bách tính đi, tránh lúc đánh nhau làm bị thương người vô tội, không ngờ lại đột nhiên có cái gọi là dịch bệnh.
Nhưng cũng vì trận dịch này, ta thuận lý thành chương dời tất cả mọi người đi, chỉ nói là vì dịch bệnh, bách tính ở đây đã c.h.ế.t hết.
…
Lý Thượng Nho vào ở rồi, nhưng lại chẳng hề nghi ngờ gì. Thuốc độc này vốn là do hắn hạ, cũng là một màn chiến hắn bày ra sau khi khởi binh để tạo danh chính ngôn thuận cho mình.
Hắn là chân long thiên tử, ở chỗ này vẫn bình an vô sự, chứng tỏ thiên ý thuộc về hắn.
Đương nhiên, hắn cũng không phải thật sự không sợ chết.
Để đề phòng độc tố còn sót lại trong nguồn nước, hắn còn cố ý sai người rắc thuốc giải vào nước, cứ như vậy cho rằng có thể yên tâm rồi.
Nhưng thuốc men ấy mà, vừa có thể làm thuốc, cũng có thể thành độc.
Thuốc giải mà hắn tự cho là thông minh rắc xuống, từ sớm đã hòa lẫn với thứ ta rắc vào nước từ trước, tạo thành một loại độc dược hỗ trợ lẫn nhau.
Ta cố ý đến đây một chuyến này là vì cái gì? Là vì âm thầm đưa thuốc giải cho người của mình đấy!
Pháo hoa rực rỡ suốt đêm, mùi thuốc s.ú.n.g nồng nặc che lấp mùi m.á.u tanh, tiếng nổ vang trời chấn động, át đi tiếng va chạm của đao kiếm lẫn tiếng kêu cứu yếu ớt trong đêm đen.
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-trieu-trieu/3735657/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.