26
Trên đường đi không thấy mấy hạ nhân làm việc, chỉ thấy bọn họ đa số tụ tập một chỗ lười biếng, còn có mấy nhóm tụ tập chơi bài. Thấy ta đi qua, không những không kiêng dè, ngược lại còn ồn ào náo nhiệt hơn.
Cuối cùng gặp Phan di nương, bà ta khóc lóc kể lể: "Đại tiểu thư thứ lỗi, thân phận của nô tỳ vốn đã không chính đáng. Lần này Đại tiểu thư về nhà, nô tỳ lại bị thương ở chân, đám nô tài này thấy người hiền lành, liền càng thêm không coi ai ra gì."
Ta chống tay lên bàn nhìn bà ta: "Cho nên cơm trưa cũng không chịu nấu, nha đầu Xuân Trúc đến lấy một bát cháo trắng cũng nói là không có, đi hỏi người mua đồ ăn chỉ nói là phải đi mua rau mua gạo, lại nói là phòng thu chi không chịu xuất bạc, đi tìm phòng thu chi chỉ nói là phải kiểm tra sổ sách, đổi lại là ai, cũng không thể xuất ra một đồng nào."
Phan di nương nghe vậy, che miệng ho nhẹ hai tiếng: "Xem ta kìa, lại quên mất chuyện này. Đúng là có chuyện như vậy, lúc kiểm tra sổ sách không được động đến tiền công là quy củ do Vương gia đặt ra."
Nói xong, Phan di nương rút một cây trâm cài trên đầu xuống, rút quá vội, còn kéo theo mấy sợi tóc: "Quy củ Vương gia đặt ra chúng ta không thể vi phạm. Nếu Đại tiểu thư muốn ăn gì, cứ cầm cây trâm này đi bán, mua chút đồ về."
Ta nhìn cây trâm cài tóc đó hồi lâu, lại cài nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-trieu-trieu/3735644/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.