24.
Vào tháng ba đầu xuân, ph.iến q.uân ở thành Nhạc Châu giương cờ nổi dậy, tuyên bố sẽ phò tá huyết mạch chính thống của Tạ gia - đích trưởng tử của Tiên Hoàng hậu, Tạ Chinh lên ngôi Hoàng đế.
*ph.iến quân: qu.ân ph.ản lo.ạn, q.uân l.àm ph.ản.
Dẫn đầu là năm nghìn quân tinh nhuệ, một đường thẳng tiến đến Kinh đô.
Thế nhưng khi đến Đẩu Nguyệt Quan, bất ngờ bị một đám b.inh l.ính lạ mặt chặn lại.
Cầm đầu là một thiếu niên mặc hắc y, cầm kiếm xông vào giữa quân địch, như vào chốn không người, ch.ém đ.ầu tên thủ lĩnh phiến quân - Tề Ngọc Thần, bắt sống Tạ Chinh và áp giải hắn về Kinh thành.
Ta đoán, người thiếu niên này chắc khoảng 11 tuổi.
Theo lý mà nói, phải áp giải cả Tạ Chinh và Tề Ngọc Thần cùng về Kinh thành, đợi đến khi Tạ Hành phán tử mới đúng, sao lại cứ thế mà g.iết hắn ta nhỉ?
Ta vẫn đang đợi Tạ Hành đến đón ta vào cung, sau đó sẽ hỏi chàng từng chuyện một.
Thế nhưng chiều hôm đó, ta và Lương Uyển Đồng cùng nhau đến ăn ở quán mỳ hoành thánh gà xé siêu ngon, đột nhiên nghe thấy từ nơi cung thành xa xăm ấy, truyền ra 9 tiếng chuông báo tử.
Những miếng hoành thánh nóng hổi bỏng rát cả đầu lưỡi, ta hốt hoảng ném chiếc thìa đi, ngơ ngác đứng dậy.
Tiếng chuông báo tử ngân vang 9 hồi, đó chính là nghi thức cao nhất.
Có nghĩa là… Hoàng đế đã băng hà.
Ta ném một khối bạc, quay đầu sải bước chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tien-cung-nam-14-tuoi/2937120/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.