"Đợi đã, anh hiểu lầm rồi!" Diệp Hi sợ hết hồn, đột nhiên bị Hiên Viên đẩy một cái chấn vào tường, gáy có chút đau đớn.
Đúng là phải rơi vào hoàn cảnh tương tự mới có thể so sánh được, Diệp Hi không khỏi nhớ tới thời điểm thực hiện nhiệm vụ chủ tuyến 1 bị Thẩm Tu Lâm kabe-don trên tường.
Lúc đó Thẩm tổng đã dùng một tay che sau gáy mình đó!
"Tôi hiểu lầm em?" Bác sĩ Hiên Viên thở hổn hển, khuôn mặt tuấn mỹ nhã nhặn dưới cơn thịnh nộ có vẻ hơi dữ tợn: "Còn không phải là em cố tình thả thính để tôi tỏ tình, nhưng ngay khi tôi vừa dứt lời em liền lập tức không chút thành ý từ chối tôi? Đó mà không phải đùa giỡn thì là gì!?
Diệp Hi hồi tưởng lại một loạt hành vi vô cùng thiếu đòn của mình, rất tán thành thở dài nói: "Anh nói rất đúng...
Xem ra sau này không thể vừa thu được điểm kinh nghiệm liền trực tiếp bỏ chạy nữa rồi.
"Em!" Bác sĩ Hiên Viên hít một ngụm khí lạnh, cảm thấy tóc mình đều muốn rụng hết cmnr.
Diệp Hi thật cẩn thận duỗi tay xoa xoa mép tóc bác sĩ Hiên Viên đang-mơ-hồ- tỏa-ra-khí-tức-nguy-hiểm: "Anh đừng nóng giận.
Sắc mặt Hiên Viên nhất thời trở nên vô cùng phức tạp: "..."
Diệp Hi chỉnh lại cảm xúc, tưởng tượng rằng đứng trước mặt mình là người thật, sau đó nghiêm túc xin lỗi một lần nữa: "Thật sự rất xin lỗi anh, nhưng trong lòng em có nỗi khổ tâm riêng.
"Tôi không muốn nghe lời mượn cớ." Bác sĩ Hiên Viên cúi đầu, miệng từ từ ghé sát môi Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thuc-phai-mary-sue/396988/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.