Nhiệm vụ bắt đầu, Diệp Hi lại bị Thẩm Tu Lâm dùng một tay đẩy ngã nằm bẹp xuống giường, chiếc nệm lớn có độ đàn hồi rất tốt rung lên theo từng động tác của bọn họ.
"Anh muốn làm gì!" Diệp Hi tận chức tận trách đóng vai tiểu bạch thỏ bị bắt nạt, ra sức từ chối Thẩm Tu Lâm.
Thẩm Tu Lâm không nói một lời, hai tay thô bạo nắm lấy áo sơ mi trước ngực Diệp Hi, đột nhiên xé cái "Roẹt". Theo tiếng xé vải mập mờ vang lên, khuôn ngực trắng nõn của Diệp Hi lại một lần nữa được Thẩm Tu Lâm thu hết vào đáy mắt. Mà dường như hắn ngại còn chưa đủ, đưa tay giật nốt phần vải che nửa người trên đã bị xé nát kia xuống, để lộ hoàn toàn bả vai, eo, thậm chí là cả cánh tay của cậu trong tầm mắt mình. Trong lúc đang giãy dụa nửa thật nửa giả, hô hấp gấp gáp, nóng bỏng của hai người hòa vào nhau, Diệp Hi phát ra tiếng kêu rên như động vật nhỏ bị bắt nạt từ cổ họng. Trên ga giường trắng như tuyết lác đác những cánh hoa anh đào, tô điểm cho thân người hoàn mỹ đang trần trụi nửa người trên của cậu, quả thực là cảnh đẹp như tranh vẽ. Thẩm Tu Lâm nhìn Diệp Hi chăm chú, ánh mắt càng thêm thâm trầm, hầu kết lên xuống không ngừng...
Cảm giác phân cảnh xé quần áo diễn thế là ổn rồi, Diệp Hi lại giơ tay lên trước mặt Thẩm Tu Lâm.
Đừng căng thẳng! Đừng coi hắn là Thẩm tổng mà hãy tưởng tượng hắn là một cây củ cải khổng lồ hình người! Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thuc-phai-mary-sue/396978/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.