Ba giây sau, bầu không khí lúng túng mới dần tan đi, Diệp Hi lau mồ hôi lạnh ở hai bên thái dương, lắp bắp nói: "Thẩm tổng... Ngài, ngài tự mình xuyên qua à?"
Đuôi lông mày Thẩm Tu Lâm khẽ động: "Ừm."
Diệp Hi từ trước đến nay vẫn luôn không biết cách giao tiếp với lãnh đạo, hỏi xong liền giống như bị trúng thuật cấm ngôn, rơi vào trầm mặc.
Lúc đấy Thẩm Tu Lâm mới bắt đầu mở miệng, giọng điệu trầm ổn không chút gợn sóng, tựa như bản thân chỉ là đang thuật lại một câu chuyện rất bình thường: "Tôi tới đây ba ngày trước, nghe nói là bởi vì có rất nhiều tác giả bất mãn với tôi."
Diệp Hi vội vàng gật đầu: "Tôi cũng vậy, tôi là do từ chối ký mấy cuốn tiểu thuyết, thế giới này chính là một trong số những cuốn đó. Hình như nhà văn ấy rất oán hận chúng ta..."
Thẩm Tu Lâm nhàn nhạt "Ừ" một tiếng: "Lúc đến thế giới này, tôi đã tưởng rằng chỉ có một mình mình."
Diệp Hi uể oải: "Tôi cũng đã cho là vậy..."
Thẩm Tu Lâm: "Như thế này cũng tốt, chúng ta có thể hỗ trợ lẫn nhau."
Diệp Hi có chút muốn khóc: "Đúng thế, đúng thế, có thể giúp đỡ nhau càng tốt."
Tốt cái con khỉ ấy! Mình thà diễn cảnh giường chiếu với người giả lập còn hơn!
Diệp Hi âm thầm suy sụp ở trong lòng, sau đó mới xác nhận lại với Thẩm Tu Lâm: "Yêu cầu bên tôi là tích góp đủ điểm kinh nghiệm, đạt được level 99 thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ là có thể trở về thế giới hiện thực, của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thuc-phai-mary-sue/396977/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.