Lục Ngôn Khanh cúi đầu, giọng nói khàn khàn kể lại buổi tối ngày ấy bỗng nhiên nhớ lại quá khứ.
Hắn cúi đầu xuống nên không còn nhìn thấy khuôn mặt của hắn nữa, chỉ có thể nhìn thấy nước mắt tí tách rơi.
Lục Ngôn Khanh luôn luôn ẩn nhẫn, giống như sợi dây bị kéo căng đột nhiên buông ra nên hắn khó có thể khống chế được cảm xúc của chính mình, thoạt nhìn đúng là tủi hờn thật sự.
Ngu Sở nghe hắn kể lại thì đau lòng không thôi, lại nhìn thấy đệ tử còn đang rơi nước mắt nhỏ giọng nức nở giống như hài tử thì trong lòng cũng không chịu nổi.
Mới vừa rồi còn tức giận hắn đều là lừa gạt mà thôi, hiện tại thấy bộ dáng này của hắn lại hối hận giọng điệu của mình quá cứng rắn, cũng là vì Lục Ngôn Khanh hiểu chuyện nên mới không nói gì, có phải vừa rồi nàng quá nặng lời nên mới dọa tới hắn không?
Kiểu người như Ngu Sở là điển hình của việc ăn mềm không ăn cứng, lại là hài tử chính mình nuôi lớn, nhìn Lục Ngôn Khanh thế này liền đau lòng không chịu được.
Lục Ngôn Khanh kể xong những chuyện trước kia thì hắn mới ngẩng đầu, giọng nói khàn đi: “Sư tôn, thật sự là con biết sai rồi, người có phạt con thế nào cũng được, chỉ cần đừng đuổi con đi…… Được không……?”
Nhìn đôi mắt uớt át và dáng vẻ yếu ớt, Ngu Sở nhẹ nhàng thở dài một tiếng rồi vươn tay về phía hắn.
Lục Ngôn Khanh liền lại gần, nghiêng mặt rồi thật cẩn thận dựa đầu trên vai nàng.
Chính mình dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/361737/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.