Sau đó hắn liền lén lén lút lút đi đến căn phòng của Tuyết Sơ Nguyệt tiến vào bên trong, thì liền thấy được Tuyết Sơ Nguyệt đang tức giận ngồi trên giường
Sở Đế Hoàng vội tiếng đến nói " Tuyết Nhi lâu rồi không gặp "
Khi hắn vừa định chạm vào tay nàng thì lập tức bị hất ra
Tuyết Sơ Nguyệt lạnh lùng nói " Sở Đế Hoàng bổn tọa là sư tôn của ngươi, ngươi nên tôn trọng bổn tọa "
Tiếng nói này vừa dứt, Sở Đế Hoàng đã nhận ra bên trong ẩn giấu sự ghen tuôn nòng nà từ bên trong rất lớn
Hắn vội đi về phía sau lưng bóp vai nói " Tuyết Nhi nàng đang ghen à, ta xin lỗi mà đừng ghen nữa "
" Ngươi có gì phải xin lỗi, cũng phải ta tàn hoa bại liễu già cả rồi, làm sao xinh đẹp bằng cô nương tuổi đôi mươi được " Tuyết Sơ Nguyệt hừ lạnh đáp
Sở Đế Hoàng vội nói " Không phải Tuyết Nhi nàng sai rồi, trong mắt ta nàng mãi là xinh đẹp nhất người "
Nói xong hắn liền đi rót chén trà, sau đó đấm lưng hạ hỏa
Tuyết Sơ Nguyệt uống lấy chén trà rồi hừ một cái, tuy nhiên trên miệng hiện lên một nụ cười
Đấm lưng một lúc Sở Đế Hoàng ngồi bên cạnh bắt đầu tiếp xúc thân mật, nhưng khi vừa tính hôn thì Tuyết Sơ Nguyệt liền đi chỗ khác làm hắn trực tiếp ngã xuống đất
Sở Đế Hoàng trong đầu hiện lên vô số dấu chấm hỏi, chuyện gì vậy nàng ta giở trò gì thế này, không phải mọi khi chỉ cần dỗ một ít là được sau
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thien-de-trong-sinh-lai-la-phan-dien/547768/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.