Chương trước
Chương sau
Sở Đế Hoàng trèo lên lưng Bạo Ngục Viêm Long, cùng Tiêu Tiên Nhi, Lâm Thần hai người đi lên Thần Không Pháo
Khi hắn vừa hạ xuống Võ Đạo Minh đệ tử đã kích động hơn, từng tiếng kêu vô địch, thần uy, đệ nhất xuất hiện càng nhiều hơn
Những nữ đệ tử thì đồng thời nhìn ánh mắt ái mộ nhìn hắn
Một nữ đệ tử quyến rũ nói " Sư huynh sự muội vừa học được tư thế mới người có muốn thử không "
Một nữ đệ tử loli khác cũng nói " Sư huynh muội muội có chút không hiểu cần người chỉ dạy "
Từng nữ đệ tử đồng thời dùng quyến rũ phương pháp
Sở Đế Hoàng lúc này âm thầm mắng bọn họ ngu xuẩn, liếc nhìn Tiêu Tiên Nhi sau lưng rồi nhìn Tuyết Sơ Nguyệt phía trước âm thầm nuốt nước bọt, hắn có thể cảm nhận được hai luồng sát khí đang dần dần hiện ra
Sau đó hắn đi xuyên qua bọn họ hướng về phía Tuyết Sơ Nguyệt ôm quyền nói " Đệ tử không phụ sự kì vọng sư tôn cùng các tiền bối, thành công dẫn dắt Võ Đạo Minh tăng cường danh tiếng "
Tuyết Sơ Nguyệt hài lòng gật đầu trong lòng hừ một cái nói " Hừ biết việc đầu tiên cần làm là đi tìm ta không bị những hồ ly tinh kia mê hoặc rất tốt "
Tuy nhiên bên ngoài nàng vẫn lạnh nhạt nói " Không tệ quay về vi sư có khen thưởng "
Sau đó nàng liếc nhìn Tiêu Tiên Nhi sau lưng nói " Vị này là...?"
" Bẩm Tuyết Trưỡng Lão vãn bối là Tiêu Tiên Nhi là vị hôn thê của A Sở " Tiêu Tiên Nhi cung kính ôm quyền đáp
Có một câu một ngày vi sư chung thân vi nương ( phụ thân ),Tuyết Sơ Nguyệt là sư tôn của Sở Đế Hoàng nên nàng phải rất cung kính
( Tùy trường hợp sư tôn là nam nữ, nữ thì là nương, nam thì là phụ thân )
Lời vừa dứt Tuyết Sơ Nguyệt trực tiếp nổi giận hàn khí phóng ra đóng băng mọi thứ
Tiêu Tiên Nhi giật mình hoảng sợ không biết bản thân làm gì sai
Mẫu Đơn Võ Hoàng cùng các đệ tử khác đồng thời ngỡ ngàng
Tuyết Sơ Nguyệt lườm Sở Đế Hoàng lạnh lùng nói " Ngươi tuổi đời còn trẻ đã tiếp xúc nư tử xưng hô thân mật, ta cảnh cáo ngươi tránh xa nàng ta ra chăm chỉ tu luyện "
Nói xong nàng nhìn Tiêu Tiên Nhi ánh mắt chứa sát khí không mang thiện ý nói " Tiêu Tiên Nhi ta cảnh cáo ngươi tránh xa đồ nhi ta ra, nếu không đừng trách bổn tọa ra tay tàn nhẫn "
Tiêu Tiên Nhi không chịu thua kém nói " Tiền bối đừng hòng dù có chết ta cũng sẽ không rời đi huynh ấy "
Tuyết Sơ Nguyệt cười lạnh một tiếng xoay người bỏ đi
Sở Đế Hoàng nuốt ngụm nước bọt thầm mắng " Nữ Nhân ghen tuôn kinh khủng đến thế sao, xem ra phải cẩn thận hơn để một trong hai biết được ta bắt cá nhiều tay, sợ rằng bản thân chết không xa "
Nói xong hắn vội tiến đến an ủi Tiêu Tiên Nhi nói " Tiên Nhi xin lỗi nhé sư tôn ta tính tình không tốt "
" Không sao A Sở ta hiểu " Tiêu Tiên Nhi mỉm cười đáp
Theo như nàng nghĩ rằng Tuyết Sơ Nguyệt đây là đang lo lắng Sở Đế Hoàng vì yêu nàng nên không chăm chỉ tu luyện, lí do này nàng không thể trách Tuyết Sơ Nguyệt được vì đó là nghĩa vụ một sư tôn
Ở dưới Thần Không Pháo Lạc Nghiêm khuôn mặt tái lại, xương cốt nứt vài cái phun ra máu
Hắn liên tục lẩm bẩm " Ta không phục ta không phục "
Vì sao vì sao Sở Đế Hoàng tu vi lúc trước tiến vào không bằng hắn, thời gian tu luyện không bằng hắn, Võ Hồn cả hai ngang nhau, thế lực dù Ma Sát Tông yếu hơn Võ Đạo Minh tuy nhiên vẫn cung cấp tài nguyên không kém, vì sao Sở Đế Hoàng có thể mạnh đến vậy, nếu nói về cơ duyên hắn Lạc Nghiêm rất may mắn thậm chí từng nghĩ rằng bản thân là nhân vật chính
Lạc Nghiêm gào lên một tiếng tựa như một con mãnh thú điên cuồng, âm thanh gây sự chú ý bốn phía
Chỉ thấy hắn đứng dậy chỉ về phía Thần Không Pháo quát " Ta không phục vì sao vì cái gì ta thua ngươi, rõ ràng tu vi ngươi lúc đầu thua xa ta, thời gian tu hành ta lớn hơn ngươi, tài nguyên của hai ta không kém nhau, so về sự nổ lực ý chí ta không thua ngươi, Võ Hồn cả hai đẳng cấp ngang nhau, sư tôn ta càng là Ma Sát Tông Tông Chủ !!!. Vì sao ngươi có thể dễ dàng đột phá Võ Tông, Võ Tướng các loại cảnh giới chúng ta kẹt nhiều năm tháng, vì sao ngươi chỉ là Võ Tướng Sơ Kỳ lại mạnh đến đáng sợ như vậy, ta không phục ta không phục thiên đạo bất công !!!!"
Nói đến đây hắn gào lên một tiếng lớn hơn ném Hắc Thương lên bầu trời, lúc này trông Lạc Nghiêm tựa như con thú mất lí trí
Ngay cả Cố Tiên Nhi một bên cũng vậy nàng không phục vì sao lại thua xa Sở Đế Hoàng đến như vậy, lần đầu tiên nàng cảm thấy thiên đạo bất công, Cố Tiên Nhi phun ra một ngụm máu
Lập tức người của Ma Sát Tông cùng Tiên Đạo Minh chạy đến
Ma Vô Nhai kiểm tra Lạc Nghiêm chấn kinh nói " Không ổn đạo tâm bị thương nghiêm trọng, nếu không chữa thương sợ rằng sẽ đình trễ nửa năm tu hành ta phải mang ngươi về Tông Chủ chữa trị "
Ngay cả Thanh Nguyệt Tiên Tử cũng nói " Tiên Nhi ngươi cần gì phải như vậy, đạo tâm dù bị thương ít hơn tên Ma Đầu Lạc Nghiêm kia tuy nhiên phải tịnh dưỡng nửa năm "
Nói xong hai người tức giận lườm Sở Đế Hoàng một cái rồi đem người bỏ đi
Ai nấy đều hiểu vì sao bọn họ tức giận, vì Sở Đế Hoàng quá biến thái rõ ràng đều bằng nhau, thời gian ngươi bỏ đi càng ít hơn vì sao lại thu được thành quả lớn như vậy
Trên Thần Không Pháo quan sát cảnh tượng này
Sở Đế Hoàng khẽ thở dài nói " Hai người này là thiên kiêu đương thời, nếu không có ta dựa theo kiếp trước đang tranh đấu với nhau một mất một còn chưa bao giờ thất bại, do ta trọng sinh khiến quỹ đạo thay đổi hai người này thua thảm hại, sợ rằng đạo tâm tổn hại tu vi khó tăng "
Nói xong hắn chỉ thở dài Thiên Đạo bất công câu này cũng đúng, có người tu hành một năm lại bằng kẻ mười năm, Thiên Tài chỉ một chút tu luyện đã bằng cả đời Phế Vật cố gắng, quả nhiên công bằng là điều không có được trên đời này
Sở Đế Hoàng lắc đầu nói " Nếu trách thì trách hai ngươi đừng gặp ta, Cố Tiên Nhi Lạc Nghiêm nếu không gặp ta hai ngươi đã là vô địch một thế người "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.