4
Hai nhà cử hành đại hôn phải trải qua tam thư lục lễ, đổi canh thiếp, lễ nạp, chuẩn bị sính lễ, và nhiều nghi thức khác.
Nhưng nay chuyện xảy ra đột ngột, mọi thứ đều được giản lược.
Chỉ kịp trao đổi danh thiếp và canh thiếp, rồi đưa cả sính lễ lẫn ta, người ngồi trên kiệu hoa đơn sơ, vào Dương gia.
Khi kính rượu cho cha mẹ, phụ thân mẫu thân ta dường như thật sự vui mừng như khi gả một nữ nhi.
Lẽ ra tân lang phải cùng ta bái kiến cha mẹ, nghe những lời chúc phúc.
Nhưng giờ đây, chỉ còn lại một mình ta.
Lời chúc của phụ thân là: “Phu thê hòa thuận, bách niên giai lão.”
Lời chúc của mẫu thân là: “Ân ái tương trợ, sớm sinh quý tử.”
Tống Uyển Tình khoác trên mình bộ y phục mới rực rỡ, nhìn ta với ánh mắt ba phần đắc ý, năm phần vui mừng, và hai phần lo lắng chân thành.
Ta biết điều nàng lo lắng không phải là ta, mà là những nỗi niềm riêng của một nữ nhi trong gia đình.
Ta cúi đầu xuống, che giấu đi ánh mắt.
Dù đã sớm buông bỏ, nhưng khi chứng kiến họ đối xử với ta một cách hờ hững như vậy, lòng ta sao không khỏi đau xót?
Ngồi trên kiệu hoa đơn sơ, đi qua phố phường, ta còn nghe thấy người ta hỏi:
“Nữ nhi nhà ai xuất giá đơn sơ thế này?”
“Tống gia đó, gả cho tiểu công tử Dương gia để xung hỷ.”
Rồi khi kiệu đi xa, vẫn còn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-ty-ty-ga-cho-tieu-tuong-quan-benh-nang/3615075/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.