"Loạt xoạt" 
Túi vải nâu được giấu trong góc khuất ở nơi Tử Luân nghĩ là ít kẻ lui đến nhất, cậu vừa chuyển hồn vào hình nhân giấy vẫn chưa thể cử động được với "thân thể" mới này, Tử Luân chậm rãi giơ tay mình lên, bàn tay giấy mỏng tang phất phơ trước gió, muốn quơ tới quơ lui cũng phải dùng lực do sức gió cản lại, cậu tự hỏi đám nô gia ở đây làm việc nặng được kiểu gì, cậu thử cầm cành cây với hình dạng này cũng không nổi. 
Chiêu Tử Luân đứng dậy tập luyện bước đi những bước đầu tiên để dần thích ứng, tới khi có thể tung tăng chạy nhảy cậu liền phấn khích nói: "Tốt rồi, đi tìm Phác Tôn Quân thôi!" 
Chiêu Tử Luân chẳng hề nhớ tới lời dặn của Phổ Thất, một chút cũng không, cậu tự tiện đi xung quanh mà không hề quan tâm mình sẽ bị phát hiện, ngày hôm nay cậu nhất định phải gặp được người đó. 
Đi lang thang một hồi lâu Chiêu Tử Luân lạc đến Thiên Viên Thư, nơi cậu chưa từng ghé qua trước đây, bên trong giống như thư phòng của Hoàng Đế, bàn vàng ghế ngọc được đặt giữa tâm điện, đồ vật xung quanh không có gì ngoài sách và cuộn văn tự được sắp xếp riêng biệt ngay thẳng, không quá khó để biết Phác Tôn Quân thường xuyên đến đây bởi nghiên mực và giấy đều đã trải sẵn đợi người, chỉ cần ngài ấy tới thì liền có thể sử dụng, Tử Luân không chần chừ nhanh chóng chọn một nơi thích hợp để ẩn mình. 
Không như Tử Luân nghĩ rằng y sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-tan-nuong-minh-hon-voi-quy/2695166/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.