Trong phòng riêng tại Ngưỡng Khiếu Đường, đại phu đang cẩn thận lấy phi đao trên bụng Phó Lăng Nghi ra, dùng dao nóng cắt đi thịt nát rồi lấy kim bạc khâu vết thương lại. Lưỡi phi đao màu lam, chứng tỏ có tẩm độc, nhưng cũng may không nguy hiểm đến tính mạng, hẳn là Lưu Mãng muốn giữ người sống nên không cố ý giết. Từ Ưng Bạch lặng lẽ ngồi bên giường, ngón tay bị Phó Lăng Nghi nắm chặt. Căn phòng yên tĩnh vô cùng, chỉ có tiếng Phó Lăng Nghi không nhịn được mà bật ra tiếng kêu rên vì đau.
Mạnh Phàm mở cửa bước vào, vừa lau mồ hôi lạnh vừa nói, "Chủ tử, Lưu đại nhân trong cung truyền tin tới báo rằng thất hoàng tử điện hạ bị giam lỏng rồi."
Từ Ưng Bạch nhíu mày, "Giam lỏng sao..." Lưu Mãng giam lỏng Ngụy Hành rốt cuộc vẫn là để nhắm vào hắn, cứ thế mà suy thì rất nhiều chuyện đều đã sáng tỏ. Bí mật thông đồng với hoàng tử là tội lớn, nhưng với quân công, quyền thế và danh vọng hiện tại, tội danh này với hắn hoàn toàn không phải tội chết, huống chi bọn họ cũng không có chứng cứ xác thực nào chứng minh hắn dạy dỗ Ngụy Hành là để mưu quyền soán vị. Để phòng những chuyện như vậy xảy ra, lần nào Từ Ưng Bạch cũng bảo Ngụy Hành trả lại sách vở đã mượn, những tấu chương đã phê chữa cũng đem đi thiêu hủy hết, nhưng dù ngàn phòng vạn phòng cũng vẫn để Lưu Mãng tìm được sơ hở. Hiện tại Ngụy Hành bị giam lỏng, dù cậu có ngậm miệng không khai thì Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-my-nhan-nhu-danh-tuong/3518680/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.