“Cô nương thật có mắt nhìn.” Bà chủ cửa hàng ôm lò sưởi tay đi ra, khuôn mặt không còn trẻ trung mang theo vài phần phong vận đặc biệt, bà đầu tiên là nhìn Tô Dư Xuyên một cái, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm, rồi lại nhìn Ninh Hữu Lí, nụ cười càng thêm ý vị.
“Đây là đôi trâm cài duy nhất trong cửa hàng chúng ta bán theo cặp.”
“Một đôi?” Ninh Hữu Lí bắt được điểm mấu chốt.
“Đúng vậy,” Bà chủ chậm rãi cười, “Ngươi chờ ta lấy chiếc còn lại ra.”
Rất nhanh, bà chủ mang tới một chiếc hộp, mở ra, để lộ một chiếc trâm cài được làm thủ công tinh xảo, kiểu dáng còn hoa lệ hơn chiếc vừa rồi.
Ninh Hữu Lí lập tức liền vừa mắt: “Bao nhiêu tiền?”
“Ngươi muốn tặng cho hắn?” Bà chủ dùng ánh mắt chỉ chỉ Tô Dư Xuyên, nhận được câu trả lời khẳng định.
Bà dịu dàng thở dài: “Thật là người đàn ông có phúc khí… Ngươi cũng đừng phụ bạc nàng.”
Bất ngờ nghe thấy chủ đề ngoài ý muốn, Ninh Hữu Lí ngẩn mặt ra: “Sao lại phụ bạc ta?”
“Ngươi không biết sao, nữ tử tặng trâm cài cho nam tử, là ý tỏ lòng chung tình, làm tín vật đính ước.” Bà chủ che miệng cười, “Mà nam tử tặng cho nữ tử, đó là cầu nữ tử làm vợ, ý muốn kết tóc.”
“Ta xem hai ngươi… là tình đầu ý hợp, sao không tặng cho nhau?”
Ninh Hữu Lí sững sờ, tay cầm trâm cài buông cũng không được mà nắm cũng chẳng xong.
Đừng có gán thêm ý nghĩa cho một cái trâm cài được không! Nàng chỉ là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669538/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.