Nhìn thành quả lao động vất vả mấy ngày nay, Ninh Hữu Lí vô cùng có cảm giác thành tựu, vào buổi sáng hoàn công này, nàng mời cá lớn: “Tiểu Hồng, chui thử đi.”
Tô Dư Xuyên dừng trước cửa vào tối om, nhất thời cũng không biết nên làm thế nào.
May mà, rất nhanh liền có người phá vỡ cục diện xấu hổ này.
Đồng Tố cưỡi Tiểu Hắc tới, nói cho Ninh Hữu Lí biết hôm nay mình nghỉ ngơi, không cần đi bất cứ ngọn núi nào.
[ Hôm nay phải làm chút gì? Hay là ta giúp Ninh tỷ tỷ cùng nhau nhé. ]
Một tờ giấy viết sẵn ở Vân Cư được Đồng Tố lấy ra, Ninh Hữu Lí cảm thấy vô cùng vui mừng. Năm ngày qua, nữ chủ đã thành công nắm vững kỹ thuật điều khiển Tiểu Hắc, có thể tự chủ đi học về, hơn nữa mỗi môn công khóa đều cố gắng làm tốt nhất, tan học về cũng không quên ôn tập, đúng là kiểu con nhà người ta. Hiện tại lại còn chủ động nhân lúc nghỉ ngơi đề nghị giúp nàng, thật là cảm giác nuôi dưỡng bùng nổ.
Vì thế, nàng nhìn nhìn thùng thức ăn còn lại không bao nhiêu, nói: “Vậy cùng ta đi một chuyến Dị Thú Viên đi.”
Sau khi cá lớn bắt đầu ăn uống trở lại, nàng liền không tách riêng Ngư Tự liêu và các loại thịt thú rau quả khác ra cho ăn, mà là trộn lẫn vào nhau, làm thành “cơm cá”.
Theo vết thương của cá lớn khôi phục, liệu pháp ngâm nước Song Khô Thảo đã là quá khứ, chủ yếu vẫn là dựa vào thực liệu. Trong cơm cá, Kim Phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669434/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.