“Ngươi không xứng yêu Tố Tố.”
“A Sở! A Sở không cần!”
“Hôm nay ta chấp kiếm, chính là vì g.i.ế.c địch phá ma!”
“…”
Tô Dư Xuyên đã xem đến tê dại, trước kia hắn giãy giụa kịch liệt đều không thể thoát khỏi cơn ác mộng, đến nỗi chỉ nhìn thấy một phần nhỏ của giấc mơ. Mà hiện tại, hắn đã có thể bình tâm tĩnh khí mà nhìn, thuận tiện còn có thể bình luận một chút.
Hắn nhìn theo khuôn mặt hai người, quả nhiên, chính là “Tần Sở” kia và “Đồng Tố” này.
Hai người diễn cảnh tình sâu nghĩa nặng, thân hình rõ ràng, lời nói minh bạch. Nhưng lần này, giấc mơ diễn đến đoạn đ.â.m thủng trái tim hắn vẫn chưa kết thúc, mà là tiếp tục đẩy về sau.
Nơi họ ở trong mộng là Thanh Quân Tông.
Tô Dư Xuyên cười nhạo một tiếng, hắn không ngu như vậy, thật sự g.i.ế.c người còn bay đến địa bàn người khác, Thanh Quân Tông bao nhiêu người đối đầu với hắn một mình, đây không phải tự tìm phiền phức sao? Giấc mộng này thật là cực kỳ khinh thường hắn.
Tô Dư Xuyên nheo nheo hai mắt, tiếp tục quan sát, phía sau hai người còn vây quanh một vòng người Thanh Quân Tông… không, tựa hồ còn có người không phải của Thanh Quân Tông.
Một bóng người màu bạc kẹp giữa đám đông, vừa rồi thiếu chút nữa bỏ qua.
Khi hắn thấy rõ mặt đối phương, sắc mặt Tô Dư Xuyên cũng lập tức lạnh xuống.
Sau đó, từng điểm từng điểm trở nên trào phúng.
Đây không phải… Tả hộ pháp của hắn sao?
Tác giả có lời muốn nói: Tả hộ pháp: Da gáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669433/chuong-126.html