Nàng ta có chút ngơ ngác, cũng may Mộ Thiên Ngưng vội vàng nhắc nhở: “Tỷ tỷ, hãy mau nhận lấy đi.” 
Lúc này Hỏa Linh Nhi mới kích động đi lên phía trước và kính cẩn dùng hai tay đón lấy. 
“Nếu như gặp phải khó khăn thì cứ lấy bức tranh này ra xem, có lẽ sẽ giúp đỡ được chút ít.” 
Lý Phàm nói. 
Hắn đối với tranh của mình cũng khá tự tin, nghệ thuật khi đến cảnh giới nào đó sẽ khiến người xem điều tiết tâm trạng và nuôi dưỡng tâm tính nhưng liệu nó có tác dụng với Hỏa Linh Nhi hay không thì không biết. 
Hy vọng có thể khiến nàng ta vui vẻ một chút vậy. 
“cảm ơn tiền bối, cảm ơn tiền bối.” 
Hỏa Linh Nhi không ngừng cảm tạ! 
Lý Phàm lắc lắc đầu nói: “Không cần nói lời cảm ơn đâu.” 
Sau đó hai người xin phép rời khỏi. 
Lý Phàm quay người qua ôm lấy con mèo Tiểu Bạch đang lười biếng nằm trên một bức tranh. 
“Xem con mèo như ngươi kìa, xem tranh là giường luôn rồi…” 
Hắn nở nụ cười. 
Meo meo… 
Bạch Tiểu Tình kêu lên vài tiếng, trong lòng lại cảm thấy rất bất lực. 
Là do ta muốn sao? Bức tranh kia vừa nhìn một cái đã gây ra sự tấn công trên tinh thần thế nào ngài không biết sao? Xem xong hoàn toàn chịu không nổi… 
Ở bên cạnh Lý Phàm, hằng ngày có thể xem tác phẩm hội họa của Lý Phàm và nhận lấy vô số sự gột rửa của đại đạo khiến Bạch Tiểu Tình cảm thấy vừa vui mừng vừa đau khổ. 
Bước ra khỏi tiểu viện của Lý Phàm. 
“Thiên Ngưng, cảm ơn muội!” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-that-khong-phai-tuyet-the-cao-nhan/1367499/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.