"Lão gia, số tiền này một khi xuất ra, toàn bộ dòng vốn hiện có của Cảnh Thái sẽ đứt gãy hoàn toàn..." Đối mặt với lời khuyên bảo tận tình của quản gia, Lâm Hựu Nguyên chỉ run run tay đưa ra tập văn kiện đã ký.
"Không cần cố gắng thuyết phục tôi, cứ làm đi."
Lâm quản gia im lặng hồi lâu, thở dài một hơi, rồi cầm tập văn kiện ra ngoài.
Bên trong căn phòng tối, ông mặc bộ đồ ngủ ngồi một mình trên chiếc xe lăn, quay mặt về phía cửa sổ nhìn cơn mưa nặng hạt bên ngoài, tay vuốt ve khẩu súng lục có phần rỉ sét, ánh mặt lộ rõ vẻ ưu buồn.
"Lão Tống, cuối cùng hắn đã trở lại."
*
Tám giờ tối, chính là thời gian thích hợp để mọi người thư giãn sau bữa ăn.
Quán trà tấp nập người qua lại, người phục vụ ra ra vào vào đều mặc những trang phục cổ xưa, trên vai vắt một chiếc khăn bông trắng, thắt lưng đeo tạp dề vải màu xám, cung kính đặt một bình trà lên chiếc bàn bằng gỗ lim.
"Thưa ông, Bích Loa Xuân (một loại trà xanh) thượng hạng, mời dùng."
Người phục vụ đặt ấm trà xuống, muốn giúp ông tráng chén trà, nhưng ông xua tay ngăn lại.
"Cảm ơn, không cần đâu, nếu có việc gì tôi sẽ gọi anh."
Người phục vụ khẽ giật mình, bắt gặp ánh mắt của người đàn ông. Mặc dù tóc mai đã điểm bạc, nhưng đôi mắt của ông ẩn giấu một vẻ uy nghiêm hiếm thấy. Trong lòng người thanh niên giật thót, cúi chào rời đi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-ai-phap-y-tieu-thu/3317195/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.