Tống Dư Hàng mở còng tay, cùng mấy đồng đội hợp lực kéo nàng lên, Lâm Yêm nhào vào trong lòng cô, đặt cằm trên vai cô, khẽ nhắm mắt lại.
Thực thi đến nơi đến chốn cảm giác thật tốt.
Tống Dư Hàng ôm chặt nàng, nhẹ nhàng vỗ về sau lưng nàng, nước mắt trên mặt còn chưa rút đi khoé môi đã mỉm cười hạnh phúc, lòng tràn đầy vui sướng vì đã mất mà tìm lại được, nếu ở đây không có ai cô đã sớm hôn nàng thật sâu.
Hai người ôm nhau lâu lắm khiến mấy hình cảnh vây xem cảm thấy tò mò nhìn lại, Lâm Yêm có chút ngượng ngùng khẽ buông lỏng vòng tay khỏi người cô, vừa định mở miệng nói chuyện đã ho khan hai tiếng.
Sắc mặt Tống Dư Hàng thay đổi.
Lâm Yêm sờ vào khoé miệng đang tràn ra một lượng máu lớn, nàng dùng mu bàn tay lau đi, miễn cưỡng cười nói: "Không.... không sao...."
Nàng còn chưa nói xong trước mắt một mảng tối sầm.
Tống Dư Hàng lập tức bế nàng dậy chạy ra ngoài.
Hôm nay là một ngày khó quên đối với toàn bộ cảnh sát Cục cảnh sát Giang Thành, không chỉ bởi vì họ phá được vụ án "Bạch Kình" ly kỳ đầy khúc chiết, không chỉ bởi vì sự hy sinh của Trương Kim Hải, cũng không chỉ bởi vì câu chuyện sau lưng cái chết của hung thủ. Mỗi người giống như nghiệm ra một điều gì đó trong cơn mưa này, sau đó hoạch định một cuộc sống mới.
Ngày hôm nay không riêng gì Đoạn Thành, mà đối với mỗi cá nhân tổ kỹ trinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-ai-phap-y-tieu-thu/2266698/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.