Đường cong trên môi Tống Dư Hàng càng lúc càng đậm, thứ gọi là tình yêu sắp xâm chiếm toàn bộ cơ thể cô, căng cứng như muốn được phóng thích.
Nhịp tim cô đập mỗi lúc một nhanh hơn, thế nhưng lại tồn tại cảm giác như phiêu lãng trên đám mây không quá chân thực.
Cô chạm chạm vào môi mình, nghiền ngẫm câu nói vừa rồi của nàng, quay đầu dùng tay đỡ trán, miễn cưỡng khống chế tâm trạng đang muốn nhảy cẩng lên.
Cảm giác này quá mức mỹ diệu, khiến nàng vui sướng kích động gấp vạn lần so với việc được lập công khen thưởng.
Lâm Yêm nhìn một loạt phản ứng của cô, triệt để đánh mất hình tượng thành thục ổn trọng của cái tuổi trung niên, bật cười: "Chị làm sao vậy?"
Tống Dư Hàng đột nhiên xoay người lại, ôm lấy bả vai nàng: "Lâm Yêm, tôi nghĩ...."
Một bàn tay Lâm Yêm che chắn môi cô, một tay khác chỉ khu vực trống trải bên cạnh.
Nhóm người của Phương Tân đang hướng các nàng đi đến.
Tống Dư Hàng lập tức thay đổi sắc mặt, chỉ thiếu đấm ngực dậm chân, phành... một tiếng đóng sầm cửa xe lại, buồn bực ngồi vào ghế điều khiển.
Phương Tân bước lên xe: "Tống đội bị làm sao thế?"
Lâm Yêm chống một tay bên bệ cửa kính, nghiêng đầu liếc nhìn nàng, khoé môi cong cười, bất ngờ một thoáng liếc mắt chính là phong tình vạn chủng.
"Chắc do đói bụng rồi."
Tống Dư Hàng: "...."
Trịnh Thành Duệ sờ sờ cái bụng: "Đúng là.... em cũng có chút đói."
Bụng của Đoạn Thành cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-ai-phap-y-tieu-thu/2266689/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.