"Chỉ hái đóa hoa sen
Chớ ngắt tàu lá biếc
Về nhà hỏi trượng phu
Có ai đẹp như thiếp." (*)
*Bài "Việt nữ" của Vương Xương Linh.
***
Nàng là yếu điểm của ta,cũng là nhược điểm của hắn.Thân vương của ta nói,chỉ cần ta đại giá quang lâm,trở thành tân đế thì ba vạn mỹ nữ tài sắc vẹn toàn muốn thế nào sẽ có thế ấy.Hà cớ gì phải vì một nữ nhân bình thường mà bỏ lỡ mất nghiệp đế vương?
Ta lúc đó tự mắng bản thân mình háo sắc,nhất thời mu muội mà quên đi đế nghiệp chưa hoàn thành.Đế nghiệp trong tay,ta muốn gì mà chẳng được.Ta sẽ bù đắp lại cho nàng,ta sẽ cho nàng đứng đầu hậu cung,ba ngàn giai lệ,ba ngàn sủng ái chỉ dành riêng cho nàng...chỉ riêng cho nàng mà thôi.
Nhưng ta sai mất rồi!
Lần thứ nhất ta phản bội nàng chính là đưa nàng đến bên cạnh hắn làm nội gián cho ta.Ai mà ngờ được gian khách Yêu Hồ chính là người mà Lục gia ta yêu quý.Ai mà ngờ được ta có thể đẩy nàng bên cạnh kẻ thù của mình,nơi mà nàng có thể biến mất không dấu tích nếu bị phát hiện.Nơi mà nàng luôn phải sống sợ hãi,dè chừng.Vậy mà nàng vẫn cam tâm tình nguyện,nàng nói nàng sẵn sàng làm mọi thứ để giúp ta trở thành hoàng đế...
Rất lâu sau đó nàng nói: "Thực ra bệ hạ chưa một lần yêu ta.Chàng ấy đã dạy ta hiểu rằng,nếu thực lòng yêu một người thì sẽ không dễ dàng buông tay.Thực ra,từ đầu đến cuối ta chỉ là quân cờ trong ván cờ quyền lực của ngài.Ngài chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tang-nguoi-mot-nhanh-hoa-tan-hoa-nam-ay/2394453/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.