Đêm hôm đó,ta lật thẻ bài của Vương chiêu nghi.Đến giây phút quyết định,khi ta nhìn vào đôi mắt phượng mê đắm thuần phục kia ta mới phát hiện vì sao lại si mê Đào Yêu đến vậy.Bởi vì tất cả nữ nhân trong cung đều không có cái ánh mắt kia,vừa thuần phục,vừa cao ngạo... Tất cả đều không thể sánh được với nàng,nhưng tại sao ta chỉ có nàng là ta không chiếm được? Ta không cam tâm!
Tất cả đố kị và ghen ghét ta đều đổ dồn vào thân thể ngọc ngà bên dưới.Khoái lạc qua đi,ta bỗng cảm thấy chán ghét chính mình.Tại sao năm xưa ta lại đang tâm đấy nàng đi,nếu...nếu lúc đó ta suy nghĩ lại thì tốt biết mấy.Cánh tay trắng nõn nã của Vương thị vắt qua eo ta,đôi môi nũng nịu hôn khẽ lên cánh tay rồi ngẩng đầu cười nhìn ta âu yếm.Ta nhìn nàng ta cười khẽ rồi thuận thế đè nàng ta xuống dưới tiếp tục điên long đảo phượ ng.
Đêm đó,ta không ở bên Vương chiêu nghi mà lại đến biệt cung của nàng,đột nhiên rất muốn nhìn người đó,đột nhiên rất muốn nhìn xem lúc này nàng đang làm gì.Ta không cho nô tài bẩm báo,một mình tiến vào biệt cung.Nàng vẫn chưa ngủ mà chi là ngồi an tĩnh nhìn bản thân trong gương rồi đưa tay sờ nhẹ lên bụng,khuôn mặt vừa dịu dàng vừa thảng thốt sợ hãi.Đột nhiên tâm trí ta dâng lên một hồi bất an,rất muốn biết nàng nghĩ cái gì nhưng không tiến vào,là ta không dám tiến vào.Nguyên nhân vì sao ư?Ta cũng không rõ...
Ngày đại hôn rất nhanh đã đến.Nàng mặc một bộ cung nghi hoa lệ,màu đỏ đẹp đẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tang-nguoi-mot-nhanh-hoa-tan-hoa-nam-ay/2394452/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.