Khi Trần Kính Tông vừa mới chết ở Bạch Hà lĩnh, hắn và hơn 5000 Tả vệ Đại Hưng kết thành sát khí ngút trời, vô số quỷ sai địa phủ tiến đến dẫn hồn đều không tiếp cận được.
Nếu là ác quỷ lệ quỷ, địa phủ cũng có biện pháp mạnh mẽ trấn áp bọn họ, nhưng mỗi người bọn họ sinh thời đều là những thiếu niên tốt bảo vệ quốc gia, những tướng sĩ mặc áo giáp biến thành quỷ, cũng được địa phủ ưu đãi.
Cuối cùng, địa phủ phái tới một vị phán quan mặt đẹp môi hồng răng trắng.
Phán quan mặt tuấn đứng ở đỉnh núi Bạch Hà lĩnh, ôn nhuận cười nói với ngàn vạn oán hận dâng lên như mực dày đặc trong hẻm núi: “Tứ đệ, Nhị ca tới gặp đệ, đệ cũng không thấy sao?”
Dường như có gió thổi qua, oan hồn quay cuồng gào thét bỗng dưng dừng lại, một hồi lâu sau, từ giữa đi ra một thân ảnh huyến hồng.
Cho dù sớm đã xem nhạt sinh tử, ngực Trần Diễn Tông vẫn tê rần, phi đến trước mặt thân ảnh huyết hồng, duỗi tay ôm lấy người này.
“Người chết không thể sống lại, Tứ đệ theo ta đi thôi.”
“Ở ác gặp dữ, Thích Cẩn cũng có luyện ngục vô biên chờ gã.”
“Đệ xoay quanh ở đây, cũng không gặp được Trưởng Công chúa, theo ta đến địa phủ, nếu tương lai có tạo hóa, có lẽ còn có thể nhìn thấy.”
Trần Diễn Tông liền khuyên ba ngày, hồn phách gần như đánh mất lý trí kia của Trần Kính Tông mới theo y đến địa phủ, đồng thời cũng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3500945/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.