Giờ này phút này, Hoa Dương đang nằm ngủ ở trong lòng của Trần Kính Tông. 
Đôi lông mi dài của nàng vẫn còn ướt đẫm, đầu gối lên bắp tay của Trần Kính Tông, tay bám lấy trung y của hắn. 
Bình thường Trưởng Công chúa là một người để kỹ tính như vậy, thế mà hôm nay nàng còn không thèm để tâm đến mùi dầu tùng vương trên tóc, cũng không có tâm trạng lẫn sức lực kêu hắn giúp nàng chỉnh trang lại y phục. 
Đèn trong phòng vẫn sáng, Trần Kính Tông âm thầm ngắm người trong lòng. 
Mặc dù đúng là Thích Cẩn hãm hại hắn, nhưng mà dù sao thì hắn cũng không gặp nguy hiểm gì cả, hơn nữa chuyện cũng đã qua ba năm rồi. Nàng tức giận là đúng nhưng cũng không đến nỗi khóc thương tâm đến mức này mà. 
Trần Kính Tông sớm đã đoán được, có lẽ trên người nàng giấu một số bí mật, có lẽ nàng có thể đại khái đoán trước được một số việc xảy ra trong tương lai. 
Thế nên, có lẽ trong suy nghĩ của nàng, hắn có thể đã chết ở núi Ngũ Đóa rồi. 
Nàng từng nhìn thấy cảnh đó thế nên mới bất chấp tất cả muốn theo hắn xuất chinh, thế nên mới lo lắng sợ hãi đối với trận mai phục đó đến vậy. 
Một ngàn câu nói ngọt ngào đường mật, một vạn lần dịu dàng kề cận cũng không so được với những giọt lệ đau lòng nàng rơi xuống vì hắn. 
Trần Kính Tông không thích kiểu phong hoa tuyết nguyệt, hắn cũng chưa từng mong muốn có một thê tử dịu dàng hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3481738/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.