Nguyên Hựu Đế cực kì tức giận.
Trước đây hắn ta rất thích Thích Cẩn. Dù cho trên người vị biểu ca này cũng có một chút sự giả tạo mà các quan văn bình thường hay có thì Nguyên Hựu Đế cũng bỏ qua được. Bình thường hắn vẫn luôn tự hào vì có một vị biểu ca văn võ song toàn như thế.
Ba ngày trước, Trần Kính Tông một mình đi đến tìm hắn. Phò mã nói hắn hoài nghi Thích Cẩn có dính líu tới việc hắn bị mai phục năm xưa và cả việc Trần Kính Tông đã dùng hơn ba năm trời để tìm ra được hai nhân chứng cho sự việc đó.
Nguyên Hựu Đế không muốn tin nhưng Trần Kính Tông cũng không có động cơ gì để vu oan giá họa tội danh này cho Thích Cẩn. Hơn nữa chuyện này còn liên quan đến cái chết của hơn năm ngàn tướng sĩ của Kim Ngô Tiền Vệ. Lời lẽ của Trần Kính Tông có dẫn chứng vật chứng rõ ràng, làm cho Nguyên Hựu Đế bắt buộc phải tra ra đầu đuôi câu chuyện.
Nhưng còn một vấn đề, đó là bên phía mẫu hậu.
Trần Kính Tông nói, nếu như hắn không thể bắt Thích Cẩn chính miệng nhận tội danh này thì hắn sẽ can tâm tình nguyện chịu phạt.
Nguyên Hựu Đế nghe thế liền đi tìm mẫu hậu.
Nhưng việc làm Nguyên Hựu Đế bất ngờ nhất chính là mẫu hậu lại không hề tỏ ra kinh ngạc lẫn phẫn nộ, mà thần sắc của bà chỉ hơi trầm xuống rồi bảo bọn hắn cứ làm theo kế hoạc, bà sẽ phối hợp.
Thế là tối hôm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3480765/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.