Đối với quan viên như bọn họ, những ngày lễ như ngày mùng 10 tết là những ngày hiếm hoi được ngủ nướng, quan viên nếu muốn ra ngoài, trừ khi là có việc quan trọng, nếu không họ cũng ngủ đủ giấc rồi mới dậy.
Bình Giang bá sống bên cạnh phủ Trưởng công chúa Hoa Dương chính là như thế.
Bình Giang bá đã gần năm mươi tuổi, tước vị và phủ đệ đều là do tổ tiên truyền lại, đến đời ông ấy thì sa sút, sau khi ông ấy chết thì tước vị cũng không còn. Bình Giang bá không thông minh nhưng đủ cần cù và thật thà, từ nhỏ đã quyết tâm phấn đấu chăm chỉ đọc sách, vượt qua ba kỳ thi mùa xuân đậu tiến sĩ, tiếp đó cẩn trọng làm việc, cuối cùng ở cái tuổi này đạt được chức quan tứ phẩm.
Cuối thu mát mẻ, Bình Giang bá chuẩn bị đưa theo hai đứa con trai đi tới vùng ngoại ô cưỡi ngựa để rèn luyện cơ bắp và xương cốt.
Ông ấy ngủ tới khi mặt trời lên cao mới dậy, sau khi ăn cơm xong thì dọn dẹp, lúc này mới chuẩn bị ra ngoài.
Ba cha con vừa bước ra khỏi cửa, khóe mắt thoáng nhìn thấy xe ngựa ở ngõ nhỏ đang đi về hướng này, ba người đồng thời nghiêng đầu, đằng trước chính là Phò mã gia Trần Kính Tông cưỡi ngựa đi theo bên Công chúa trong xe ngựa.
Trần Kính Tông và bọn họ đã quen biết từ lâu, lớn lên lại anh tuấn như vậy làm một nhà ba người kinh diễm lại hâm mộ, Trần Kính Tông cưỡi con ngựa màu đen uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3415888/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.