Nguyên Hựu Đế dẫn mọi người từ trên đài đi xuống, đến bên cạnh con ngựa đỏ thẫm.
Con ngựa này xác thực đủ hung dữ, nhưng nó đã bị Thát Đát bắt được mấy tháng, tính hoãng dã ít nhiều thu lại, không cho người cưỡi, có điều sờ một hai cái cũng không sao.
Nguyên Hựu Đế càng nhìn càng vừa lòng.
Sứ thần Thát Đát còn muốn khuyến khích Nguyên Hựu Đế cưỡi thử, Nguyên Hựu Đế lại vững vàng, cười nói tới câu ‘Chiều hiền đãi sĩ’ ngăn chặn miệng đối phương.
Sau khi thưởng thức xong tuyệt thế bảo mã tạm thời không thể cưỡi được này, Nguyên Hựu Đế gọi người tới dắt mười con ngựa thượng đẳng lại đây.
Mười con ngựa tốt này tượng trưng cho bộ mặt của Thát Đát, mỗi con ngựa cũng đáng giá ngàn vàng.
Nguyên Hựu Đế nhìn một vòng, nói với Hoa Dương bên cạnh mình: “Tỷ tỷ có thích con nào không?”
Hoa Dương khiêm tốn nói: “Bảo mã tặng anh hùng, rơi vào trong tay tỷ tỷ chính là nhân tài không được trọng dụng.”
Nguyên Hựu Đế trêu chọc nói: “Nếu tỷ tỷ lo lắng chuyện này thì có thể ban thưởng bảo mã cho người anh hùng.”
Nói xong, hắn ta mỉm cười liếc nhìn Trần Kính Tông đang đứng giữa các quan võ.
Trần Kính Tông:...
Bên cạnh vang lên một số tiếng cười đùa thiện chí, Trần Kính Tông nhìn về phía Hoa Dương.
Hoa Dương làm bộ như không nghe thấy ồn ào bên kia, cảm ơn ý tốt của đệ đệ, nàng bắt đầu cẩn thận lựa chọn.
Mười con ngựa này thật sự khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3386955/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.