Hè tháng sáu nóng bức, cũng chỉ có sớm muộn gì cũng sẽ mát mẻ một chút.
Bởi vì tối hôm qua chén hoa sen lại phát huy công dụng, Hoa Dương ngủ đến đầu giờ Thìn mới tỉnh, chờ nàng ăn xong cơm sáng, đã là thời gian thượng triều, nếu các đại thần trong cung không có nhiều việc, hội triều cũng nên kết thúc.
Thừa dịp thời tiết nóng còn chưa bao phủ xuống, Hoa Dương mang theo bọn nha hoàn đến hoa viên Trần phủ dạo một vòng, lúc về lại đến Xuân Hòa Đường ngồi một chút.
Đại tẩu Du Tú cũng đang có mặt, nàng ấy là một cô nương tốt, đang làm cho mẹ chồng một cái áo ngắn mỏng để thông khí.
Khi Hoa Dương tới, Tôn thị đang mặc thử.
Tôn thị rất là bất đắc dĩ nói: “Đã nói với đại tẩu con bao nhiêu lần rồi, kêu nó làm cho mình thêm vài món xiêm y, ta cũng đã đến tuổi này, mặc cũng không mặc ra hoa được, hà tất lãng phí nguyên liệu tốt.”
Du Tú không biết nói nhiều lời nói dí dỏm, dịu dàng giúp mẹ chồng kiểm tra xem có vừa người hay không.
Hoa Dương nhìn khuôn mặt mẹ chồng tuy rằng tuổi đã cao nhưng vẫn còn phong vận, cười nói: “Bản thân nương chính là một đóa hoa, những xiêm y đó đều là lá xanh phụ trợ cho ngài.”
Tôn thị bị con dâu Công chúa nói ngọt đến không khép miệng được, mặt đều cười đến đỏ: “Nếu Lão Tứ có thể nói ngọt bằng ba phần của Công chúa, ta cũng có thể bớt đi mấy sợi tóc bạc.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3374360/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.