Lúc Tĩnh An Hầu từ trong cung đi ra, Hoa Dương vừa mới tỉnh lại.
Đầu đau âm ỉ, cổ họng cũng khô khốc.
Bên cạnh không có ai, nàng lắc chuông.
Triều Vân và Triều Lộ cùng nhau chạy vào, lúc treo màn che thì nghe Công chúa gọi nước, Triều Vân vội vàng đi rót một chén nước ấm.
Nước ấm làm cổ họng dễ chịu, cả người Hoa Dương cũng thoải mái hơn, chỉ là eo rất đau, nàng lại nằm xuống lần nữa.
Triều Vân cười nói: "Phò mã canh giữ Công chúa cả sáng, vừa mới bị Các lão gọi đi."
Tết trung thu, quan viên có ba ngày nghỉ, hôm nay là ngày cuối cùng.
Hoa Dương rũ mi, hai tay dưới chăn phẫn nộ cào cào đệm giường.
Trước kia Trần Kính Tông muốn làm chuyện gì quá đáng, ví dụ như hắn muốn đặt chân nàng lên vai, Hoa Dương quát mắng, Trần Kính Tông sẽ lập tức ngoan ngoãn thả nàng xuống. Nhưng tối hôm qua nàng uống say, ngoại trừ việc cả người mềm nhũn không có sức ra, phản ứng cũng chậm hơn một chút, đến lúc nàng ý thức được chuyện không đúng muốn khiển trách Trần Kính Tông thì đã không thể nói ra được một câu hoàn chỉnh dưới trận mưa rào kia.
Triều Vân bưng chén trà, còn chưa lui ra, thấy Công chúa không nói một lời chỉ im lặng đỏ mặt, Triều Vân chợt nhớ tới những động tĩnh mà nàng ấy đã nghe thấy vào đêm qua.
Có lẽ là vì say rượu nên Công chúa mới quên kìm giọng.
Triều Vân cúi đầu lui ra ngoài.
Hoa Dương lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3373834/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.