Edit + Beta: Vịt
Thế giới và nhân loại luôn vội vàng, cuộc sống yên bình luôn không kéo dài.
Khoảng thời gian này, Lục Dương cảm giác mình mỗi ngày trải qua đều là cuộc sống cực kỳ thỏa mãn. Đi làm xong trở về ổ dâm cùng xây dựng với Lộ Dương, hai người dính dẹo trôi qua một buổi tối, hôm sau sẽ lặp lại hình thức này, cuộc sống tràn đầy mới mẻ vẫn tiếp tục.
Lục Dương cảm giác sinh lý và tâm lý của mình đều nhận được thỏa mãn to lớn, cuộc sống này giống như tiên sống.
Lộ Dương thì không cảm thấy vậy.
Vì vậy, lúc cậu ngồi ghế lái phụ xe Lục Dương, mông nhỏ còn tràn đầy đau đớn âm ỉ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn cau lại, liếc nhìn gò má Lục Dương!
Hồi đó chính là bị khí chất này của y lừa!
Nhìn nhân mô cẩu dạng của y, mặc chính trang thắt cà vạt, một bộ cấm dục lãnh đạm người lạ chớ tới gần, tưởng là quân tử. Thật không nghĩ đến, Lộ Dương hắn sẽ bị "quân tử" này chà đạp thành bộ dạng xui xẻo đùi eo mông khắp nơi đau đớn như hiện tại.
Hắn cau mày, kêu rên nói: "Lục Dương anh quả là ngựa giống đầu thai, **, một tuần dùng...... dùng một hộp rưỡi bao. Suốt ngày trong đầu nghĩ cái quái gì vậy, rõ là......"
Lục Dương nghiêm túc lái xe, hai tay khớp xương rõ ràng nắm vô lăng, hai mắt nhìn về phía trước, khóe miệng lại lộ ra nụ cười ý vị thâm trường: "Thân thể em quá yếu, cần rèn luyện."
"Ai...... ai bảo anh rèn luyện như vậy!"
Phía trước đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496359/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.