Hai người nhanh chóng tìm được một quán hoành thánh rất ngon, Văn Long phải nài nỉ mãi Lập Thanh mới chịu kể một năm qua ra ngoài học được gì.
"Uống thêm rượu đi." Lập Thanh đề nghị.
Văn Long chần chừ không biết có nên uống hay không? Y không giỏi uống rượu lắm, lòng lại rộn nhiều suy nghĩ đan xen, biết đâu họ chẳng còn cơ hội uống rượu cùng nhau nữa. Lần này gặp lại Lập Thanh càng trở nên xa cách, dù say cũng là huynh đệ một nhà, y thật lòng muốn hắn ở lại lâu hơn.
"Được, uống một ít cũng không sao." Trong thời gian chờ rượu lên y liên thiên kể về những chuyện xảy ra ở nhà: "Đệ còn nhớ cô nàng hay trèo cây táo cạnh nhà chúng ta không. Giờ đã lớn trở nên hiền thục xinh đẹp, ngày ngày bận rộn xay thuốc không ngơi tay. Ta đọc sách bên hiên nhà thường nghe muội ấy vừa làm vừa hát đồng dao."
Lập Thanh ngồi nghe rất chăm chú, tay gấp đồ ăn rất đều dù chẳng còn nhớ cô nàng kia là ai. Đến khi y dừng lại hắn mới lên tiếng hỏi: "Đại ca thích cô ta hả?"
Văn Long cười cười: "Làm gì có ta chỉ luôn miệng nhắc thế thôi."
Lục Khuynh Tâm chọn chỗ cách họ ba bàn, ngửi thấy mùi rượu loáng thoáng chợt nhớ đến cái hẹn về núi Nhàn ngắm sao uống rượu khi xưa. Hắn bỗng dùng hai tay ôm mặt Trạch Dương ép y nhìn mình, trịnh trọng nói: "Khi nào tuyết rơi chúng ta về núi Nhàn đi."
Nhiếp Trạch Dương đang xem món ăn trong thẻ trúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-say-giang-son-hay-my-nhan/2960384/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.