Gió thổi từng luồng sát khí dày đặc, từng cơn quét quay cây cối đều sập đổ. Văn Long chưa kịp phản ứng đã bị xúc tua quấn lấy ném vào vách đá. Đám tiên hoa còn chưa kịp phản ứng đã bị quang mang quét trúng. Tiếng kêu gào thảm thiết vang lên một hồi, tro bụi cùng xương cốt tan đi. Không còn một bóng tiểu yêu nào...
Mái tóc dài tung bay trong gió, nhìn thật yêu dị. Nàng ta đeo mặt nạ che mặt, cánh tay đang giơ ra không trung còn chưa kịp thu lại. Lửa lập tức nổi lên vây người trong trận, Văn Long cố chống tay ngồi dậy miệng vẫn còn vương máu tươi.
"Sư phụ..."
"Quy tắc cũ, nếu con vượt qua trận ta sẽ đưa con Hạt Châu Huyết Liễn." Nói rồi Hạnh Hoa hóa thành làn khói xanh nhẹ nhàng biến mất không chút vết tích.
Những tầng mây đều màu đen đỏ nhỏ thành giọt, Văn Long không có linh khí bảo hộ chẳng còn cách nào, đành từng bước đi lên bậc thang. Đôi mắt Văn Long dần có tiêu cự rõ ràng hơn, qua màn mưa máu nhìn thấy xương trắng ngút ngàn.
Đây là...
Đây là ảo cảnh.
Văn Long cố xoa mắt một hồi, trước mắt vẫn là mưa máu nhưng xương trắng đã hóa thành những chiếc lá sen dập dềnh trên hồ. Như có cả hàng dương liễu, tung bay tán loạn trong gió, cả mái đình rêu phong cũ kỹ. Văn Long thấy nó vô cùng quen mắt bỗng nảy sinh chút tưởng niệm.
Văn Long siết chặt Thủy Vong Lăng trong tay dò đến đó từng bước.
Máu, hoa sen trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-say-giang-son-hay-my-nhan/2960368/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.