Giọng Kha Kha run run hỏi: “Chướng ngại… gì, dì mình biết không?”
Hạ Thì nghĩ nghĩ: “Chắc là không, anh ấy sẽ không nói loại chuyện này với bác gái đâu.”
Kha Kha: “…”
Không cần hỏi, cô ấy đã biết là chướng ngại gì rồi.
Trong nháy mắt, bao nhiêu cảnh tượng xuất hiện trong đầu Kha Kha.
Vì sao từ trước đến nay chưa bao giờ nhìn thấy anh họ vui vẻ, luôn trưng khuôn mặt lạnh như tiền, trước kia còn tưởng rằng để quản lý nên mới uy nghiêm, nếu anh có “chướng ngại”, anh có thể vui vẻ được chắc?!
Đặt mình vào hoàn cảnh đó, Kha Kha cảm thấy không chỉ không vui nổi mà có khi ngày nào cũng mắng chửi người cũng nên, xem ra anh họ nên tự hào vì năng lực tự chủ của mình mới đúng.
Còn nữa, hình như lúc còn trẻ anh họ đã từng làm quen với cô gái mà trong nhà giới thiệu, nhưng lui tới rất lạnh nhạt, luôn không giải quyết được gì, còn tự nói phải lấy vợ mới có thể khá hơn.
Cẩn thận nghĩ lại, dù lấy vợ có thể khá hơn thì cũng không đến mức không có ham muốn với phụ nữ chứ?
Vậy chuyện của Hạ Thì là thế nào?
Kha Kha lại tự tưởng tượng hai mươi tập phim, quá thảm.
Một tổng tài bá đạo tự ti bản thân có chướng ngại, sau khi nhất kiến chung tình với con gái nhà người ta, khó kìm lòng nổi nên đã yêu đương với cô gái đó nhưng không thể làm gì cô gái đó, sau đó…
Vậy hành vi đọc hoàng văn của Hạ Thì rất kinh khủng đó!!
…
“Kha Kha?”
Tay Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-rat-my-vi/1266942/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.