Buổi chiều đầu tiên đến với vương phủ, là Khổng Tước an bài phòng ngủ cho nàng, trước giờ Thủy Nhan với nơi ăn ngủ của mình cũng không đặt ra yêu cầu gì, nhưng nàng với Khổng Tước này đến nói chuyện cũng chưa đước mấy câu, thế nhưng nàng ta tựa hồ rất ghét nàng, cho nên nơi mà nàng ta an bài cho nàng nói ra thật đáng buồn cười, có lễ rằng cả cái đám ăn xin đang đứng ngoài phủ đệ này đi chăng nữa, hẳn cũng không thể ngờ, trong vương phủ xa hoa, còn tòn tại một nơi ẩm ướt tanh hôi như vậy.
Thủy Nhan đưa hũ tro cốt của cha lên chiếc tủ đã không còn nhìn ra cả nước sơn ban đầu. Thủy Nhan liền thở ra một hơi, căn phòng này thậm chí còn không bằng phòng chẻ củi, ẩm thấp, bẩn thỉu, nhưng với một tiện tỳ tha hương như nàng mà nói, đây có lẽ là nói thích hợp nhất,
Thủy Nhan không rửa mặt, liền nằm vật ra chiếc phản cứng, đem cơ thể cuộn vào chiếc chăn đã mỏng đến chẳng còn hình thù gì. Có điều lòng của nàng trong một tháng này tựa hồ như còn vương vấn mà tính tụ oán hận của mình với Quý Lăng Dương, nàng cùng thật tự đánh giá mình thật cao
nàng ở đây bất quá cũng chỉ là một tiện tỳ,chẳng lẽ cuồng vọng cho rằng Diêm Phổ Hạo, sẽ không hề phòng bí mà để lộ hết thảy cho nàng, không cố kỷ để nàng có thể hiểu rõ hắn?
Thủy Nhan càng nghĩ càng thấy lạnh giá cốt tủy, càng nghĩ càng cảm thấy mình hiện tại thật cô độc, tựa như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-quan-lang-tien-ty-nguoc-ty/183735/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.