Thủy Nhan có chút giật mình ngốc lặng, sau đó cẩn thận đem cái bình nằm ngang trong xe, sau đó xoay người tiến đến bên Diêm Phổ Hạo, trên mặt không chút biểu tình mở miệng “Diêm gia có việc gì phân phó nô tỳ sao?”
Diêm Phổ Hạo ngẩng đầu lên nhìn nữ tủ trước mặt này, sau đó không khỏi cười ra tiếng: ” Đưa cho ta hộp cơm đến đây”. Diêm Phổ Hạo nâng tay, chỉ vào hợp thức ăn tinh xảo có ở trong xe.
Thủy Nhan đưa hộp cơm đến trước mặt Diêm Phổ Hạo, cẩn thận giúp hắn mở hộp cơm ra, nhưng Diêm Phổ Hạo lại không hề động đậy, chỉ là hơi khó chịu mà nhíu đôi mày kiếm.
” Ngày ấy trong kĩ viện, ta thấy ngươi đưa đồ ăn cho chủ nhân không phải như vậy..” Diêm Phổ Hạo mím môi lắc đầu, trên mặt là vẻ nghi hoặc hư hư thật thật
Thủy Nhan hiểu rõ ý của hắn, nàng đưa hộp cơm để lên trên bàn nhỏ, từ bên người lấy ra ngân châm, sâu đó lần lượt nếm qua từng loại thức ăn, lại thuần thục sờ lên mạch đập nơi cổ tay mình, lại tiếp tục nhìn màu da bản thân, sau đó hơi hèn mọn, ôn nhu nói: “Diêm gia thức ăn có thể dùng”
Khóe môi Diêm Phổ Hạo hiện lên độ cong tựa tiều phi tiếu (cười mà như không cười),hắn lười biếng vươn tay, cầm lấy một khối bánh ngọt bên trong nếm một ngụm.
“- Ta muốn ngươi biết một điều, mị dược, không thể dùng ngân châm để có thể phát hiện ra, nếu muốn biết chỉ có một cách, là chính mình thử.” Diêm Phổ Hạo đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-quan-lang-tien-ty-nguoc-ty/183734/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.