Trương Trí ngạc nhiên nhìn Diệp Mai Hoa, trả lại máy tính cho cô, nói: “Cô đã làm nó rất hoàn hảo. Trước đây cô đã từng tiếp xúc với lĩnh vực này rồi sao?”
Diệp Mai Hoa nói một cách rất tự nhiên: “Tôi đã từng học qua một chút.”
Trương Trí cười và nói: “Nếu cô có hứng thú, cô có thể đọc những cuốn sách này”
Nói xong, anh ta đưa cho cô hai quyển sách trên bàn của mình.
Diệp Mai Hoa do dự một lúc, sau đó vẫn cầm lấy rồi cùng Trịnh Mẫn Tiên rời đi.
Khi trở lại văn phòng, Trịnh Mẫn Tiên mới thể hiện sự phấn khích của mình.
“Mai Hoa, cô thật sự quá lợi hại! Tiền bối Trương còn cho cô mượn sách nữa!”
Diệp Mai Hoa nhìn hai cuốn sách, cô đã xem qua hai cuốn đó muốn nát rồi, nhìn thấy Trịnh Mẫn Tiên phấn khích như vậy, cô đưa chúng cho cô ấy, nói: “Cô có thể tập luyện khả năng ghi chép của mình” Nói rồi cô đưa cho Mãn Tiên hai cuốn sách.
“Cô, cô thật sự muốn cho tôi mượn sao? Đây là sách mà tiền bối Trương đã cho cho cô mượn mài!”
“Tôi đã xem nó rồi, cô không muốn xem sao?”
Trịnh Mẫn Tiên ngượng ngùng nói: “Nhưng mà đây là tiền bối Trương đưa cô, cô, cô sẽ không cảm thấy tiếc chứ?”
Diệp Mai Hoa cười khổ: “Tại sao tôi phải cảm thấy tiếc vì hai quyển sách này chứ?”
Trịnh Mẫn Tiên cũng cảm thấy mình quá phóng đại, vì vậy càng thêm xấu hổ, nhưng cô ấy vẫn cẩn thận cầm lấy cuốn sách, thề rằng nhất định sẽ đọc thật kỹ càng.
Sau khi phỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130813/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.