“Em gái, nói cho anh biết ai dám bắt nạt em”
Trúc Nhã được mọi người dỗ dành một lúc thì cô bé mới dần bình tĩnh lại.
Vẻ đẹp tuyệt mỹ của ba mẹ con họ đã thu hút ánh nhìn của những người xung quanh, diện mạo người mẹ trẻ tuổi xinh đẹp cùng với hai đứa nhỏ đáng yêu như thiên sứ.
Cô giáo phụ trách đón bọn họ đã sớm đợi sẵn ở cửa, cô giáo đã được thông báo trước lần này sẽ tiếp đón một cặp song sinh mà thân phận bố mẹ của cặp song sinh này không phải là dạng tâm thường.
Không ngờ đây lại là một cặp song sinh trai gái vô cùng đáng yêu.
Cô giáo với nụ cười rạng rỡ trên mặt lập tức tiến đến chào hỏi, cúi xuống nói với hai đứa nhỏ.
“Hai đứa là Tạ Bách An và Tạ Trúc Nhã có phải không? Cô là cô giáo quản lý lớp của hai đứa, hai đứa có thể gọi cô là cô Lý”
Nụ cười trên mặt Diệp Mai Hoa lập tức cứng lại.
Tạ Trúc Nhã?
Từ khi nào mà con bé đã đổi thành họ Tạ?
Đây là ý của Tạ Minh Thành sao?
Cô giáo không để ý đến vẻ mặt cứng đờ của Diệp Mai Hoa, cô ta nghĩ rằng Diệp Mai Hoa là gia sư tại nhà hoặc là bảo mẫu riêng của hai đứa nhỏ này, dù sao thì thoạt nhìn Diệp Mai Hoa khá trẻ tuổi, hai đứa nhỏ cũng không giống Diệp Mai Hoa, hơn nữa trên người cô ấy cũng không có mang theo cái hơi thở cao quý của những phu nhân nhà hào môn.
Trúc Nhã cũng cảm thấy kỳ quái hỏi lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130806/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.