“Bố… Tạm thời bố con có chuyện rất quan trọng phải là nên không đến được. Không sao đâu, mẹ sẽ lên sân khấu cùng con.
Khuôn mặt nhỏ hạnh phúc của Trúc Nhã trùng xuống ngay lập tức.
Tạ Bách An ôm em gái nói: “Em không được khóc, còn có anh trai và mẹ mài”
Tạ Bách An dỗ Trúc Nhã một hồi lâu mới khiến cho cô em gái vui lên được một chút, nhưng vẫn thấy sự thất vọng trên khuôn mặt nhỏ bé của em gái.
Trái tim Diệp Mai Hoa thắt lại, tự an ủi mình, Tạ Minh Thành có lẽ thật sự có chuyện quan trọng cần làm.
Khi người dẫn chương trình đọc tên Trúc Nhã, Diệp Mai Hoa đã nắm tay Tạ Bách An cùng đi lên.
Chỉ có một người đạt giải nhất, người đoạt giải này đã vượt trên hàng vạn trẻ nhỏ trên cả nước để có được giải thưởng như vậy.
Những bức tranh của Trúc Nhã cũng được phóng to trên màn hình, nhiều người có mặt tại đây đều tán dương một cách chân thành.
Năng khiếu tốt như vậy không đoạt được giải nhất mới lạ.
Cộng thêm với gương mặt đáng yêu của cô bé, đèn flash nháy liên tục.
Trúc Nhã đang ôm chiếc cúp cười rất tươi, nhưng sự mất mát vẫn hiện rõ trong mắt.
Đêm đó, Trúc Nhã trốn trong chăn và khóc một hồi lâu, cảnh tượng này rơi vào mắt Diệp Mai Hoa.
Cô không phát ra tiếng động mà nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Đêm nay, Tạ Minh Thành không về nhà.
Chiếc cúp mà Trúc Nhã nhận lại được lặng lẽ đặt trong phòng khách, như một vị vua cô đơn.
Diệp Mai Hoa ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130788/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.