Vì vậy, cô không dám chọc giận Tạ Minh Thành.
Chỉ còn lại một lựa chọn cuối cùng, và cô cũng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng.
Cô cơ hồ vừa khóc vừa làm những chuyện này.
Qua một hồi lâu thấy anh ta vẫn không hề động đậy, trái tim Diệp Mai Hoa dần trở nên nguội lạnh, chuẩn bị tách khỏi anh ta.
Nhưng ngay khi cô vừa mới động đậy, anh ta liền lập tức tóm lấy eo cô kéo sát vào người anh ta.
Tiếp theo đó là một nụ hôn vô cùng mãnh liệt ép xuống môi cô.
Hơi thở nam tính của anh ta tràn đầy cả khoang miệng của cô.Một chút cơ hội nhúc nhích cô cũng không có, cánh tay vững chãi như chiếc gọng kìm bằng sắt của anh ta ôm chặt lấy người cô dường như muốn nghiền nát cô ra thành từng mảnh.
Nụ hôn này dài đến mức làm cho cô gần như muốn nghẹt thở.
Ánh mắt Tạ Minh Thành nhìn cô ngày càng sâu, bỗng trong ánh mắt ấy lóe lên một thứ ánh sáng tràn đầy sự chiếm đoạt.
Trong đầu anh lúc này lặng lẽ hiện lên ký ức về một đêm phóng túng ngày hôm đó.
Anh đã thưởng thức qua thân thể này vì thế liền biết rất rõ mùi vị ra sao, nếu không sẽ không tốn nhiều thời gian như vậy để tìm cô trở về, nhưng mà đáng tiếc, bỏ ra một khoản thời gian dài như vậy lại rốt cuộc tìm nhầm người.
May mắn thay, hiện tại cũng không phải là quá muộn.
Nhưng anh là loại người không thích ép buộc người khác, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130747/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.