“Có một tin tốt từ nước ngoài, đã tìm được phương pháp phù hợp với Trúc Nhã rồi, chờ sau khi báo cáo kiểm tra xong xuôi là có thể tiến hành”
Khuôn mặt Diệp Mai Hoa trở nên vui mừng khôn xiết, khóe môi hiện rõ nụ cười đầy vui vẻ.
Tạ Minh Thành đứng dậy khỏi ghế, sải bước đi tới đứng trước mặt Diệp Mai Hoa, áp lực mạnh mẽ trên người anh ta làm cho cô theo bản năng không tự chủ được tự động lùi về phía sau một bước..
“Cô dám lùi thêm một bước nữa xem?”
Nghe anh ta nói thế, cơ thể cô lập tức cứng đờ không dám nhúc nhích.
Tạ Minh Thành híp mắt nhìn cô, trong ánh mắt tràn đầy ý cười.
“Cô sợ tôi?”
Cuối cùng anh cũng tìm ra nguyên nhân khiến mình cáu kỉnh từ nãy đến giờ.
Kể từ ngày đó, người phụ nữ này luôn rất sợ hãi khi đối mặt với anh.
Cô đem nỗi sợ hãi này che giấu rất tốt, cô không dám làm mất lòng anh, ngay cả những lời nói nói ra đều mang theo vẻ lấy lòng, những hành động, cử chỉ khi đối mặt với anh càng không dám làm vượt quá ranh giới.
Sự thay đổi này không phải là đột ngột, mà là dân dần hình thành từng chút một, đợi đến khi anh ta nhận ra sự thay đổi này thì cô đã thành người phụ nữ cư xử khép nép như bây giờ.
Người phụ nữ dám gọi thẳng tên anh ta, dám nhìn thẳng anh ta, dám lớn tiếng cùng anh ta tranh luận nay đã hoàn toàn biến mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130745/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.